Editor: Tiểu Nhã
Không nói mang hai xiêm y cho biểu muội chọn lựa, chỉ nói Lan ma ma cầm xiêm y của tiểu công tử rời khỏi chính đường, liền bước nhanh về phòng phía Tây hậu viện, từ phía dưới giường lấy ra một cái thau đồng, đem xiêm y ném vào châm lửa đốt, lại đổ nước vào rồi dùng xà bông thơm giặt sạch mấy lần, chỉ thở ra một hơi. Một hồi đã quên rửa tay, khả năng không cẩn thận ăn thuốc bột vào bụng, bụng quặn đau suốt đêm, thời gian thuốc bột phát tác, công hiệu lại quá bá đạo.
Bất quá bên Vương gia không lo lắng, trên tay Vương gia tuy rằng dính thuốc bột, nhưng trong chốc lát tới chỗ Ngô Thứ Phi, khẳng định sẽ nắm tay Ngô Thứ Phi, cơ bản sẽ dính vào tay Ngô Thứ Phi đi. Loại thuốc bột này, dính lâu trên da cũng sẽ dần dần thấm một chút. Cái nàng muốn chính là thấm vào giữa bàn tay, muốn cho Ngô Lệ Quyên không rửa tay dùng thiện là không có khả năng, hơn nữa phát tác đến quá nhanh cũng dễ dàng tra được bên này, như vậy dần thấm vào da sẽ ảnh hưởng đến bào thai, liên tục năm ngày có thể ảnh hưởng dẫn đến sảy thai.
Hôm nay là ngày thứ năm, hẳn đêm nay sẽ phát tác.
Lan ma ma nhìn thau đông chứa tro tàn, âm hiểm cười.
Chính viện, Du Tiêu Vãn chẩn mạch cho Vương phi xong, mày tú lệ chau lại, “Mạch tượng Vương phi không tốt, thần nữ sớm khuyên ngài, vẫn nên giữ sức khỏe mới tốt.”
Lúc trước cảm thấy chẩn mạch không khác biệt lắm, có thể mang thai nhưng Vương phi là trời sinh thân nhiệt, nữ tử khỏe mạnh vẫn có chút khoảng cách, nàng hy vọng Vương phi có thể bàn lại chuyện mang thai, nhưng Vương phi đã không có thai tám năm, có một chút hy vọng sao còn có thể chậm trễ được, lúc ấy liền nói, “Ở bên ngoài nữ tử bình thường, cũng thành thân mấy tháng sau mới có thể hoài thai.” Cho nên liền không màng Du Tiêu Vãn khuyên can, cùng Vương gia viên phòng.
Du Tiêu Vãn không có cách nào, chỉ phải để lại phương thuốc bổ, không nghĩ tới Vương phi cư nhiên một tháng sau liền có mang. Kết quả hiện tại thai tượng lại yếu, Vương phi lúc này mới thỉnh Du Tiêu Vãn lại đây, dường như nhận định nàng có thể giúp mình.
Du Tiêu Vãn thở dài, nàng cũng không phải là đại phu phụ khoa, cho Vương phi phương thuốc cũng từ một sách nhìn qua, thuốc an thai thì nàng chỉ biết một ít phương thuốc thường dùng, cũng không dám khẳng định nàng có hoàn thành trọng trách này giúp Vương phi giữ được thai.
Thấy Du Tiêu Vãn khó xử, Vương phi cũng không tiếp tục nói tiếp, chỉ cười: “Dù sao Mạnh y mang theo vài vị thái y, mỗi ngày giúp bổn phi chẩn mạch, Mạnh y nói tuy là không ổn, cũng không thấy sẽ bất lợi cho thai.”
Du Tiêu Vãn theo lời này nói: “Vương phi là người có phúc, hoài thai thế tử gia, tất nhiên sẽ không có việc gì. Vương phi trong ba tháng đầu vẫn nên nằm trên giường nghỉ ngơi, chờ ngày sau thai nhi ổn, lại ra ngoài đi lại. Thức ăn cũng không nên quá nhiều, ăn ít nhưng ăn nhiều bữa, chay mặn phối hợp, hợp lý liền tốt, miễn cho ngày sau thai nhi quá lớn, không tốt cho sinh nở .”
Vương phi cười nói: “Thái y cũng dặn dò như vậy, xem ra y thuật Du tiểu thư không tồi.” Nàng cùng Du Tiêu Vãn lại nói chuyện phiếm vài câu, liền nghe được ngoài cửa xướng giá nói “Vương gia giá lâm”, vội nói: “Hứa ma ma, ngươi mang Du tiểu thư đi xem Ngô Thứ Phi.”
Hứa ma ma khom người nhận lời, dẫn theo Du Tiêu Vãn từ cửa hông lánh ra ngoài. Du Tiêu Vãn tới Thủy Phong cảnh, Ngô Thứ Phi đang nằm nghiêng ở trên giường trúc, hai nữ tỳ đứng quạt. Du Tiêu Vãn hành lễ, “Thỉnh an Ngô Thứ Phi .”
Ngô Lệ Quyên nghe được thanh âm, lúc này mới mở to mắt, vừa thấy Du Tiêu Vãn, liền chống thân mình ngồi dậy, lại cười nói: “Mau tới đây ngồi.”
Du Tiêu Vãn cảm tạ ngồi, ngồi ở trên giường trúc nhìn kỹ sắc mặt Ngô Lệ Quyên liền cười nói: “Khí sắc Thứ phi không tồi.”
Ngô Lệ Quyên sờ sờ mặt, khẽ cười nói: “Khí sắc không tồi, chỉ mập lên, không biết sinh hài tử xong có thể giảm cân không? Bằng không thật khó coi.”
Du Tiêu Vãn khẽ cười nói: “Ngài cũng quá nhọc lòng, thai phụ nào không bụ bẫm, sinh hài tử xong tự nhiên sẽ gầy…… Không biết là nam oa hay nữ oa.”
Ngô Lệ Quyên vỗ bụng nói: “Ta hy vọng là nữ oa, Vương gia nói nếu là nữ oa sẽ phong làm quận chúa.”
Du Tiêu Vãn hỏi chuyện, nhiều ít có chút thăm dò ý tứ, Ngô Lệ Quyên trả lời lại khiến nàng thập phần hiểu rõ, Ngô Lệ Quyên biết rõ vị trí bản thân, không có tâm tư tranh giành. Nếu sinh nữ oa, Vương phi sinh con sau vợ lẽ sinh con, sẽ được thuận mắt, thứ trưởng nữ tự nhiên sẽ được Vương gia cùng Vương phi yêu thương, phong quận chúa, cũng là thể diện cực lớn, ngày sau con rể sẽ không kém, không có nhi tử, Ngô Lệ Quyên cũng sẽ được gần con.
Hai người lại hàn huyên một chút, Ngô Lệ Quyên giữ nàng lại mà dùng bữa tối rồi hồi phủ, “Dù sao hiện tại sắc trời sắp tối, một mình ta cũng nhàm chán.”
Du Tiêu Vãn liền lại cười: “Ta đã quấy rầy, quang cảnh vương phủ đẹp đẽ, ta cũng yêu thích.”
Ngô Lệ Quyên liền sai người lấy ra cây trâm nàng trước kia dùng, vàng ròng hình chim điểu nạm hồng lam lục bảo, trong miệng chim ngậm ngọc hồng, sặc sỡ loá mắt, sợi tua rũ xuống cũng là màu sắc đều đều, viên lớn như đậu nành, “Đây là thời điểm ta nhập phủ , lão thái thái cho của hồi môn, để ta tăng thể diện. Trước đó vài ngày Vương gia tặng một cây tương tự, ta dùng không đến nên đưa cho muội muội chơi đi. Muội muội đảo mắt liền gần cập kê, nên trang điểm thật đẹp.”
Du Tiêu Vãn biết đây là Ngô Lệ Quyên tạ lễ cho nàng, không chối từ, cảm tạ rồi nhận lấy.
Lúc này các cung nữ đem bữa tối ở bên ngoài, Ngô Lệ Quyên liền dựa tay Du Tiêu Vãn cùng đến bàn bên cạnh ngồi xuống. Ngô Lệ Quyên hiện tại thân thể nặng nề, không thể đến tịnh phòng rửa tay, chỉ ngồi ở bàn bên cạnh, trong vương phủ có quy củ, hai tiểu nha đầu quỳ xuống, mấy nha đầu khác ở một bên hầu hạ.
Du Tiêu Vãn nhập gia tùy tục, cũng để các cung nữ hầu hạ, mới vừa nhận khăn do cung nữ mang lên, liền nghe được người bên cạnh “Ai nha” một tiếng, Du Tiêu Vãn vội quay đầu lại, thấy sắc mặt Ngô Lệ Quyên tái nhợt, bả vai co lại, nàng sợ hãi nhảy dựng, vội hỏi: “Làm sao vậy?”
Ngô Lệ Quyên lúc này mới khôi phục bình thường, thở ra, nhíu mày cười nói: “Bảo bảo đá ta.”
Du Tiêu Vãn không yên tâm hỏi, “Đá đến nỗi đau như vậy?”
Ngô Lệ Quyên nhíu mày nghĩ, “Trước kia không đau như vậy.”
“Ta giúp người chẩn mạch.”
Du Tiêu Vãn cũng không màng ở trên bàn cơm, kéo tau Ngô Lệ Quyên, liền ngưng thở nghe mạch. Ngô Lệ Quyên cũng cảm thấy hôm nay thai động không giống bình thường, liền nôn nóng nhìn nàng, hỏi: “Thế nào? Ngày hôm trước Tống thái y mới đến chẩn mạch, còn nói tốt, nhưng hai ngày nay ban đêm ta có chút…… Đại khái là trời quá nóng, lại không dám dùng băng.”
Sắc mặt Du Tiêu Vãn thập phần khó coi, khuôn mặt nhỏ nhăn lại, ý bảo Ngô Lệ Quyên bảo người hầu lui xuống, ngước mắt nhìn chằm chằm Sư ma ma nói: “Đi lục soát toàn bộ ngăn kéo trong phòng, các ngóc ngách, bình hoa, có phải còn có thuốc? Đây là mạch tượng sinh non! Tự mình đi lục soát, đừng bứt dây động rừng.”
Ở thời điểm chữa trị cho Vương phi, Du Tiêu Vãn cũng thường xuyên giúp Ngô Lệ Quyên chẩn mạch, có thái y tỉ mỉ điều trị, thai nhi trong bụng Ngô Lệ Quyên thực ổn, hiện tại lại không có chuyện, mạch tượng không bình thường!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!