Ngôn Thanh Nhiên cảm thụ được ngón tay Cố Tư Huyền như lửa nóng chạm môi mình, bắt đầu vùng vẫy, dùng hết sức lực nhưng vẫy không ra, mắt thấy môi Cố Tư Huyền sắp dừng ở trên môi chính mình, Ngôn Thanh Nhiên rối trí xoay đầu.
Cố Tư Huyền như thế liền đặt một nụ hôn lên trên mặt Ngôn Thanh Nhiên, Ngôn Thanh Nhiên thở phào nhẹ nhõm, hoàn hảo không có hôn đến môi, nhưng mà như vậy cũng không ổn a...! Cố Tư Huyền làm sao có thể dễ dàng từ bỏ ý đồ, môi mang theo lửa nóng mà chậm rãi di chuyển trên mặt Ngôn Thanh Nhiên.
Thật sự thoải mái, thân thể người này tựa như khối băng lạnh lẽo là như nhau, thực nhẹ nhàng khoan khoái.
Căn bản nàng chính là luyến tiếc rời khỏi, hành động trên mặt ngày càng lớn mật.
Tay chậm rãi di chuyển xuống dưới, vuốt ve xương quai xanh Ngôn Thanh Nhiên, lòng bàn tay truyền đến cảm giác mát lạnh nhượng toàn thân cực kỳ thoải mái, trong lòng kêu gào muốn phát tiết.
Lúc này Cố Tư Huyền còn mang theo loại mị hoặc quyến rũ lòng người, dụ dỗ người khác phạm tội.
Cố Tư Huyền không thể khống chế chính mình, nàng hiện tại cũng không biết bản thân đang làm cái gì, chỉ biết là làm như vậy khiến nàng thực thoải mái! Ngôn Thanh Nhiên vẫn như trước mà vùng vẫy! Mẹ nó, chính là vùng vẫy không ra! Tựa như một con cừu nhỏ sắp bị người khác làm thịt a.
Đột nhiên Ngôn Thanh Nhiên cảm giác được đau đơn truyền đến! Cúi đầu thấy Cố Tư Huyền đang khẽ cắn xương quai xanh của mình, tay đã dần dần đi xuống, ôm thắt lưng Ngôn Thanh Nhiên, nàng nhón chân để có thể dựa sát vào lỗ tai Ngôn Thanh Nhiên.
Hô hấp cực nóng đánh vào lỗ tai mẫn cảm của Ngôn Thanh Nhiên, cô cảm giác được độ nóng trên người Cố Tư Huyền, cùng với hơi thở thơm mát, trong lòng cực kì căng thẳng.
Xiết chặt tay mình, đột nhiên toàn thân run lên, Cố Tư Huyền vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lỗ tai Ngôn Thanh Nhiên! Ngôn Thanh Nhiên hoàn toàn không thể bình tĩnh được nữa! Người này quả nhiên là yêu tinh a! Cố Tư Huyền một ngụm ngậm lấy vành tai Ngôn Thanh Nhiên, tay ôm thắt lưng cô chặt chẽ, nhiệt độ trong phòng thay đồ ngày càng nóng, Ngôn Thanh Nhiên cũng cảm giác được người trong lòng càng nóng theo.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy! Thật không muốn bị người khác trêu chọc tí nào, nhưng mẹ nó phản kháng không được! Cố Tư Huyền tay kia bắt đầu không an phận chậm rãi dọc theo quần áo phía dưới Ngôn Thanh Nhiên sờ soạng đi vào, này Ngôn Thanh Nhiên muốn bình tĩnh cũng không được! Đại tỷ ngươi có thể tỉnh lại hay không! Mẹ nó ai lại dám đánh thuốc nàng đây! Ngôn Thanh Nhiên lập tức chặn lại tay Cố Tư Huyền đang muốn gây rối, lập tức sử dụng toàn bộ sức lực đem nàng đẩy ra...Cố Tư Huyền như thế liền bị Ngôn Thanh Nhiên đẩy ngã ra sau...!Ngôn Thanh Nhiên hai tay chế trụ tay Cố Tư Huyền, cúi đầu nhìn thấy bộ dáng Cố Tư Huyền.
Cố Tư Huyền ánh mắt mê ly, sắc mặt ửng hồng, thân thể không an phận giãy dụa, nghĩ muốn ôm Ngôn Thanh Nhiên, hai tay vùng vẫy liên tục.
Ngôn Thanh Nhiên đôi mắt kiên định, nhẹ tay bóp chặt cằm Cố Tư Huyền nâng lên, ánh mắt Cố Tư Huyền liền như thế nhìn Ngôn Thanh Nhiên.
Trong ánh mắt tràn ngập mị hoặc, đùng một cái Cố Tư Huyền dùng lực tránh thoát.
Hai tay bắt đầu cởi quần áo ra, nàng chỉ cảm thấy rất nóng, phi thường nóng, hận không thể nhanh chóng đem tất cả đồ trên người cởi sạch.
Ngôn Thanh Nhiên tất nhiên là bị một màn này làm cho bất ngờ, một lời không nói liền cởi quần áo! Ngươi nên bình tĩnh một chút a! Lúc này Cố Tư Huyền làm gì còn nghe vào cái gì, sức lực Cố Tư Huyền lớn vô cùng, kéo xé một tiếng, quần áo chính thức bị Cố Tư Huyền xé hỏng! Ngôn Thanh Nhiên chấn kinh rồi! Cố hội trưởng sức lực thật không thể xem thường! Cố Tư Huyền tựa như một nữ thổ phỉ ức hiếp Ngôn Thanh Nhiên, Ngôn Thanh Nhiên thì liều mạng phản kháng.
Mắt thấy kiện áo lót trắng gợi cảm thuần khiết lộ ra, đôi thỏ ngọc trắng nõn được bao vây bởi kiện áo lót cỡ trung, ngực kích cỡ hoàn mỹ 34D thật là không thể soi mói.
Ngôn Thanh Nhiên ánh mắt thất thần, nhanh thu hồn về, một phen ôm chặt Cố Tư Huyền, này mẹ nó nên làm cái gì bây giờ...! Cố Tư Huyền như thế liền nằm trong lồng ngực Ngôn Thanh Nhiên, cũng may mà Ngôn Thanh Nhiên hoàn toàn không có ngực, đột nhiên Cố Tư Huyền vươn hai tay sờ ngực Ngôn Thanh Nhiên.
Ngôn Thanh Nhiên cảm giác phi thường không khỏe, mẹ nó, muốn ăn đậu hủ của cô bao nhiêu nữa a! Cố Tư Huyền tay sờ sờ, đụng đến nút buộc, liền bắt đầu chậm rãi tháo ra, Ngôn Thanh Nhiên ngăn tay nàng, bản thân không thể ở đây mà mất trong sạch được! Cho dù trước mặt là yêu tính mị hoặc mười phần, cũng phải cố gắng khống chế! Ngôn Thanh Nhiên nhanh chóng suy nghĩ phương pháp, nhưng mà phương pháp nào bây giờ! Cố Tư Huyền tay lại sờ soạng đi vào, cảm giác trơn mềm, mát lạnh từ tay truyền đến khiến nàng buộc miệng rên một tiếng, trong âm thanh mang theo quyến rũ cực kỳ êm tai, khiến người động tâm vô cùng.
Ngôn Thanh Nhiên nhanh chóng bắt lấy tay nàng, gắt gao mà cầm.
Hiện tại phương pháp giải quyết chỉ có thể cầu xin giúp đỡ từ người bên ngoài, mà yêu cầu như thế nào đây, thật là hảo sốt ruột! Khung cảnh trong phòng quần áo thật nóng bỏng, còn Dung Tích Triều bên ngoài chọn quần áo lại thấy thật lâu, Cố Tư Huyền này thật sự là đi thử quần áo sao! Dương Y vừa xem quần áo vừa ngồi đợi con gái của mình, đợi hơn nửa ngày cũng không thấy hình dáng, chậm rãi đi đến phòng thử đồ của Ngôn Thanh Nhiên gõ cửa.
Bên này Ngôn Thanh Nhiên đã lâu không nghe được tiếng đập của thì liền kích động, ai đó mau tới giải cứu cô a! Cô sắp chịu không nổi rồi! Cô phải thừa nhận rằng chính mình không phải là Liễu Hạ Huệ*, nhưng cô cũng không phải là vương bát đản a! *Liễu Hạ Huệ: quân tử gặp "sắc dục" mà tâm không bị nhiễu loạn.
"Nhiên Nhiên? Đã thử quần áo xong chưa?" Dương Y dò hỏi, chỉ sợ Ngôn Thanh Nhiên xảy ra chuyện gì.
Ngôn Thanh Nhiên vừa nghe tiếng của mụ mụ trong nháy mắt tạ ơn trời đất vì mình đã được cứu rỗi a, nỗ lực đẩy Cố Tư Huyền ra, nhỏ giọng hô "Mụ, ta ở chỗ này, mau tới cứu ta!" Ngôn Thanh Nhiên âm thanh nhỏ giọng cực kỳ, nhưng vẫn là nhượng Dương Y nghe thấy được.
Dương Y đẩy cửa ra, phát hiện con gái của mình hoàn toàn không ở phòng này, lần theo tiếng của Ngôn Thanh Nhiên mà tới phòng thử quần áo bên cạnh, tay nhấc lên chuẩn bị mở cửa thì lại nghe Ngôn Thanh Nhiên nói.
"Mụ! Trước đừng mở cửa! Giúp ta lấy một cái váy tới đây..." Ngôn Thanh Nhiên cảm giác được mụ mụ của mình chuẩn bị đẩy cửa ra, nhanh tay chặn lấy, cúi đầu nói khẽ.
Dương Y không biết con gái của mình muốn làm gì, lẽ nào cô muốn mặc váy? Rất nhanh đi chọn một cái váy dài đưa cho Ngôn Thanh Nhiên.
Ngôn Thanh Nhiên vươn tay cầm váy, tay kia vẫn ôm chặt Cố Tư Huyền, mất thật lớn sức lực mới có thể mặc váy cho Cố Tư Huyền, cảm giác được buông lỏng, thở dài, hoàn hảo hoàn hảo.
Một phen đẩy cửa phòng ra, ôm Cố Tư Huyền vội vã đi ra ngoài, Dương Y thấy con gái mình cư nhiên ôm một nữ hài tử liền bị dọa rồi "Đây là làm sao vậy?" Dương Y nhanh lên dò hỏi, Ngôn Thanh Nhiên không kịp giải thích, chỉ có thể nói câu "Bạn học, sinh bệnh, ta trước đưa nàng đi bệnh viện!" Cố Tư Huyền tình huống này nếu không đưa đến bệnh viện thì sẽ ổn! Dương Y nhìn cũng rất nghiêm trọng, gật đầu nhượng Ngôn Thanh Nhiên nhanh lên đưa hài tử này đi bệnh viện, về phần đi dạo phố, hôm khác lại đi là được.
Giúp Ngôn Thanh Nhiên thanh toán những kiện quần áo lúc nãy.
Ngôn Thanh Nhiên liền bế Cố Tư Huyền như công chúa bay nhanh ra ngoài, gọi một chiếc taxi hướng tới bệnh viện mà đi.
Dung Tích Triều rốt cuộc không đợi Cố Tư Huyền được nữa, đi tới phòng thử quần áo gõ cửa mới phát hiện bên trong trống không! Nhanh chóng đi dò hỏi nhân viên, mới biết được Cố Tư Huyền sinh bệnh đang được đưa tới bệnh viện, nàng vội vã hướng bệnh viện chạy tới..