Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Buổi họp báo ra mắt chương trình truyền hình thực tế Mùa Hè Đến Rồi được tổ chức ở trong một khán phòng khá lớn ngay tại trung tâm thành phố, tuy rằng tổ chức vào đầu tuần nhưng số lượng fan hâm mộ và phóng viên vẫn đến tham gia chật cứng cả một khán phòng.

Hôm nay Trương Mạn Đường lựa chọn phong cách giản dị năng động. Một chiếc quần jeans xanh nhạt phối với áo sơ mi kẻ caro màu vàng, trên chân là một đôi giày thể thao màu đen vô cùng hòa hợp với set đồ này. Từ lúc Trương Mạn Đường bước xuống xe đã có rất nhiều người đứng chờ sẵn ở bên ngoài, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cậu lộ mặt trước công chúng sau vụ scandal tình cảm kia kia.

"A Đường ca, Đường ca, Đường ca, cuối cùng cũng gặp được anh rồi."

"Đường ca, anh thật đẹp trai."

"Đường ca, em yêu anh."

Có rất nhiều người phấn khích reo hò, Trương Mạn Đường phải nhờ đến sự hỗ trợ của 5 người bảo vệ mới có thể thuận lợi tiến vào bên trong.

"Cảm ơn mọi người, lát nữa gặp lại!"

Bởi vì đây là một chương trình truyền hình thực tế rất năng động cho nên trước khi có buổi họp báo ngày hôm nay, tổ chương trình đã nói trước mọi người nên mặc đồ đơn giản năng động, có không khí mùa hè một chút nhưng khi Cố Giai Thụy xuất hiện, trang phục lại không ăn nhập mấy với bốn người còn lại.

Cố Giai Thụy luôn được sửa soạn hình tượng hoàn mỹ nhất khi xuất hiện trước công chúng, hôm nay cậu ta mặc sơ mi trắng có đính vài hoạt tiết lấp lánh, tuy không diêm dúa nhưng dưới ánh nắng ngoài trời lại vô cùng lấp lánh, khiến cho cả người cũng như phát sảng. Cố Giai Thụy mặc quần âu, đi giày tây, trang phục lịch lãm chỉnh chu, khi xuất hiện trước mặt mọi người đều luôn duy trì nụ cười tỏa nắng. Chỉ là khi Trương Mạn Đường vừa rời đi thì phần lớn nhà báo và fan hâm mộ cũng đi vào trong, khiến cho người ở bên ngoài chỉ còn khoảng hơn 10 người mà thôi.

Trước khi đến giờ xuất hiện trên sân khấu, Trương Mạn Đường nhận được cuộc gọi của Trương Dạng, cậu đứng ở phía sau cánh gà nhanh chóng bắt máy.

"Trương Dạng..."



Trương Dạng ừ một tiếng, tiếng ừ kia vô cùng trầm khàn và nam tính khiến cho cậu đột nhiên nhớ tới một màn nóng bỏng buổi sáng hôm nay, chỉ như vậy thôi đã có thể khiến gương mặt của cậu ửng hồng rồi.

"Có muốn tôi đến không?"

Trương Mạn Đường nghe thấy câu hỏi kia, trái tim trong lồng ngực cũng đập thình thịch nhảy nhót, lúc nào cậu cũng mong muốn được nhìn thấy Trương Dạng cho dù cậu luôn thường xuyên gặp được hắn. Chỉ là hôm nay có rất nhiều người đến, nếu như Trương Dạng cũng xuất hiện ở chỗ này sẽ khiến cho hiện trường hỗn loạn mất.

"Thật ra là rất muốn, nhưng mà anh đừng đến... nếu không không biết ngày mai sẽ có những tin tức gì nữa."

Trương Dạng hỏi lại: "Chẳng phải em rất thích xem những tin tức đó sao?"

Trương Mạn Đường lúng túng giải thích: "Em không muốn anh gặp phiền phức."

Trương Dạng ừ một tiếng: "Được rồi, vậy gặp lại em ở nhà."

Trương Mạn Đường ngoan ngoãn đáp lại: "Em sẽ về sớm... nấu cơm."

Trương Dạng khẽ cười.

"Ngoan."

Cuộc nói chuyện điện thoại kia đều bị Cố Giai Thụy đứng ở bên cạnh nghe hết, cậu có tính đố kỵ rất cao, từ lúc bước chân vào giới giải trí cậu đã nghe đến cái tên Trương Dang. Tuy rằng hắn không phải nghệ sĩ nổi tiếng gì, cũng không phải là chủ đầu tư thương xuyên cho các hoạt động nghệ thuật lớn, lại càng không phải là ông chủ công ty giải trí nhưng những người trẻ tuổi muốn nổi tiếng thật nhanh đều sẽ biết đến cái tên của người đàn ông này.

Cố Giai Thụy bị sự phù phiếm của nổi tiếng làm hoa mắt từ lúc Hạ Tử Mạch vẫn còn trong thời kỳ bạo hồng, khi ấy cậu chỉ là thực tập sinh trong công ty mà thôi đã vô tình biết được Hạ Tử Mạch dựa vào người đàn ông kia mà có được mọi thứ. Kể từ lúc ấy Cố Giai Thụy luôn tìm kiếm những thông tin về Trương Dạng, muốn tìm cách tiếp cận người đàn ông này nhưng rất khó. Cậu đã xuất hiện trước mặt Trương Dạng rất nhiều lần nhưng Trương Dạng dường như là không để ý đến cậu.

Cố Giai Thụy từng nghe người trong giới nói Trương Dạng thích những nghệ sĩ trẻ ngoan ngoãn nghe lời, dáng người phải nhỏ nhắn thon gầy, da thịt phải trắng trẻo, gương mặt phải ngây thơ dễ bảo. Cố Giai Thụy từng biết danh sách tình nhân của hắn, những người mà hắn từng quen đúng là những khuôn mẫu như thế cho nên cậu cũng đã học theo dáng vẻ đó mỗi khi xuất hiện trước mặt hắn nhưng chẳng hiểu sao Trương Dạng lại không chịu nhìn cậu đến một cái.

Cố Giai Thụy nhìn Trương Mạn Đường, người này là người đầu tiên được Trương Dạng ra mặt ngầm công khai trước báo giới, cậu cảm thấy Trương Mạn Đường cũng không có gì quá mức đặc biệt cả, bông hoa thơm trong giới giải trí vốn dĩ rất nhiều tại sao Trương Dạng lại duy trì mối quan hệ với người này lâu đến như thế.

"Anh Mạn Đường là đang nói chuyện với Trương tổng sao?" Cố Giai Thụy mỉm cười thân thiết giống như không có chuyện gì xảy ra.

Trương Mạn Đường biết chuyện bức ảnh cậu hút thuốc kia là do Cố Giai Thụy tung ra, bởi vì ngoài cậu ta ra không ai có bức ảnh đó cả.



Cố Giai Thụy thấy Trương Mạn Đường không trả lời thì lại mỉm cười nói: "Chuyện bức ảnh kia rất xin lỗi anh, bởi vì điện thoại của em không may bị hỏng, khi đem ra ngoài tiệm sửa thì lại bị người kia phát hiện ra tấm hình đó, có lẽ bởi vì muốn gây chuyện trên mạng cho nên mới đăng lên như vậy."

Trương Mạn Đường cảm thấy lý do này cũng hơi gượng ép rồi nhưng cậu cũng không có ý định muốn lật tẩy chỉ gật đầu ừ một tiếng. Cố Giai Thụy đứng ở bên cạnh vẫn vui vẻ cười nói: "Anh Mạn Đường, có vẻ Trương tổng rất thích anh."

Tịnh Kỳ không nhịn được nữa, dù sao cô cũng không phải là người điềm đạm như Trương Mạn Đường, người này sau lưng muốn gây khó dễ với nghệ sĩ nhà cô, trước mặt thì lại vui vẻ tươi cười, một câu Trương tổng hai câu Trương tổng, còn sợ người ta không nhìn ra tâm tư của cậu hay sao chứ.

"Đương nhiên rồi, Trương tổng rất cưng chiều Tiểu Đường nhà chúng tôi, nếu không vì sao ngài ấy còn không ngại nhà báo đến đưa Tiểu Đường về chứ."

Trương Mạn Đường kéo tay Tịnh Kỳ, dù sao Trương Dạng cũng không phải món hàng hóa hay đồ trang sức giá trị gì cả, cậu không muốn lấy hắn ra khoe khoang.

"Chị Tịnh Kỳ..."

Cố Giai Thụy nghe thấy lời nói kia của Tịnh Kỳ cũng không tức giận, vẫn có thể mỉm cười tiếp lời.

"Đúng vậy, trước đây Trương tổng từng quen rất nhiều người nhưng chưa có ai kéo dài như anh Mạn Đường cả."

Trong lòng Trương Mạn Đường hơi trùng xuống, cậu biết tình sử của Trương Dạng, hắn quen rất nhiều người, người đàn ông này rất hay trêu đùa tình cảm của người khác, chuyện này cũng là chuyện cậu vẫn luôn lo lắng chưa thể đặt xuống được.

"Đương nhiên rồi, Tiểu Đường khác với bọn họ, nếu không Trương tổng đã không sống chung cùng cậu ấy." Tịnh Kỳ nâng giọng nói tiếp.

Cố Giai Thụy nghe thấy câu này thì giật mình, sự bình tĩnh cũng không thể duy trì nổi nữa.

"Sống chung sao?"

Trương Mạn Đường nhíu mày, kéo cổ tay của Tịnh Kỳ đi ra chỗ khác.

"Được rồi chị Tịnh Kỳ, chúng ta đi thôi."

Cố Giai Thụy hơi bất ngờ, cậu biết Trương Mạn Đường là tình nhân lâu nhất của Trương Dạng, cũng biết có lẽ đối phương sẽ có tình cảm đặc biệt với người kia nhưng cậu không ngờ Trương Dạng và Trương Mạn Đường đang sống chung. Một người đàn ông đa tình thích chơi bời như Trương Dạng lại có thể đồng ý cho một người sống chung với hắn hay sao.

Quản lý của Cố Giai Thụy là anh họ của cậu tên Cố Thanh Úy, nãy giờ Cố Thanh Úy luôn đứng ở một bên im lặng nghe ngóng, đến khi Trương Mạn Đường và Tịnh Kỳ rời đi rồi mới bước về phía Cố Giai Thụy nói nhỏ: "Cậu hà tất gì phải để ý đến một mình Trương Dạng, vẫn có nhiều người khác có thể giúp cậu nổi tiếng mà."



Cố Giai Thụy từng có thời gian điên cuồng tìm hiểu những thông tin về Trương Dạng, giống như là theo đuổi một thần tượng vậy. Mục tiêu đầu của cậu là muốn có được sự nổi tiếng nhưng sau này bởi vì quá tìm hiểu những thông tin của người kia nên đã đắm chìm vào nó không lối thoát, khiến cho tình cảm có chuyển biến trở thành yêu thích hắn.

"Không, chỉ có ngài ấy mới phù hợp với em mà thôi."

Cố Thanh Úy hỏi: "Em thích hắn ta rồi sao?"

Cố Giai Thụy im lặng một lúc rồi trả lời: "Nếu có thể, em muốn duy trì mối quan hệ lâu dài với người đàn ông này, ít nhất là kéo dài hơn cả Trương Mạn Đường."

Buổi họp báo chính thức bắt đầu, mở đầu là những câu hỏi thủ tục dành cho đạo diễn, sau đó là những câu hỏi liên quan đến chương trình truyền hình thực tế Mùa Hè Đến Rồi cho các người chơi, cuối cùng mới là thời gian giao lưu đặt câu hỏi tự do cho 5 nghệ sĩ ngồi trên.

Tất cả mọi người đều rất sốt ruột nôn nóng đến phần đặt câu hỏi giao lưu tự do này, không nằm ngoài dự đoán của mọi người Trương Mạn Đường lại một lần nữa chiếm chọn spotlight.

"Xin hỏi Trương Mạn Đường, trên mạng đang lan truyền hình ảnh cậu đứng hút thuốc, đây là thói quen thường ngày của cậu sao?"

Trương Mạn Đường cũng đã chuẩn bị từ trước rồi, chậm rãi trả lời: "Cảm ơn đã quan tâm, thật ra sắp tới tôi sẽ vào đoàn làm phim, là một bộ phim với chủ đề hình cảnh. Tôi sẽ vào vai một kẻ xấu, hắn ta rất thường hút thuốc cho nên hình ảnh kia là tôi đang muốn thử cảm giác của nhân vật mà thôi, không nghĩ đến lại trở thành hiểu lầm như thế."

Một phóng viên khác nhanh chóng hỏi: "Gần đây trên mạng luôn truyền tay nhau đoạn video ngắn có xuất hiện một người đàn ông giúp cậu rời khỏi hiện trường hỗn loạn. Theo như những gì chúng tôi biết người kia là tổng giám đốc của Trương thị, không biết mối quan hệ giữa cậu và Chu tổng là thế nào?"

Trương Mạn Đường im lặng, bây giờ cậu rất muốn đưa tay đặt ở trên lồng ngực trái của mình để vỗ về trái tim đang đập loạn kia. Trương Dạng đã dạy cậu cách trả lời câu hỏi này, cậu cũng đã đứng trước gương luyện tập trả lời câu hỏi đó nhưng đến bây giờ vẫn chưa thể bình tĩnh mà trả lời. Cả hội trường đông nghịt như vậy cũng im lặng để chờ đợi, khiến cho Trương Mạn Đường có cảm giác thời gian nhưng ngưng đọng lại tại giây phút công khai này.

"Tôi và anh ấy không có quan hệ huyết thống, cũng không thể coi là bạn bè bình thường."
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!