Ngay lúc Sở Hạo Vũ chuẩn bị lái xe rời khỏi khu vực giải tỏa thì đột nhiên một tiếng hét chói tai vang lên.
Sở Hạo Vũ vô thức lái xe chạy về hướng phát ra tiếng thét chói tai đó.
Chiếc Bugatti Veyron chậm rãi dừng lại bên lề đường, Sở Hạo Vũ nhìn xuyên qua cửa kính xe, chỉ thấy một đám đàn ông đang bao vây một cô gái trẻ đẹp, cô gái quỳ một chân dưới đất, áo quần xộc xệch, để lộ ra một bên bả vai trắng như tuyết.
Hai mắt Sở Hạo Vũ nhìn thẳng, trong lòng không hề gợn sóng.
“Anh Gà, bên kia có chiếc xe”, trong đám đàn ông có người nghe thấy tiếng động cơ truyền đến từ phía sau, bèn nhắc nhở đại ca của bọn chúng.
“Xe?”
Người đàn ông được gọi là anh Gà nhìn theo hướng chỉ tay của đàn em, dời mắt về phía Sở Hạo Vũ.
Hình dáng chiếc xe này trông có vẻ rất đắt tiền!
Đôi mắt của anh Gà chợt sáng lên, nhìn chằm chằm phía sau chiếc Bugatti Veyron một lúc lâu, mặc dù hắn không nhận ra là nhãn hiệu nổi tiếng nào nhưng hẳn là loại xe mui trần này có giá trị không hề thấp.
Bên này, Sở Hạo Vũ vốn dĩ cũng không phải là người thích xen vào chuyện người khác, hơn nữa anh cũng không quen biết cô gái đối diện.
Nhưng ngay khi anh chuẩn bị khởi động xe đi thẳng thì trong đám người cách đó không xa có hai gã đàn ông nhuộm tóc vàng đi tới trước xe, gõ vài cái.
Trong lúc lơ đãng, Sở Hạo Vũ nhíu mày.
“Tránh ra!”, Sở Hạo Vũ hững hờ nói.
“Nhóc con, không phải thứ gì mày cũng có thể nhìn đâu, hơn nữa, mày không biết con đường này do ai quản sao?”, hai tên tóc vàng nhe răng toét miệng nói, tỏ ra ta đây hung dữ lắm.
“Có ý gì?”
“Thế này đi, để đồ đáng giá trên người lại, anh Gà của chúng tao nói không cần chiếc xe này của mày!”
Vừa nói, hai tên kia vừa đặt mông ngồi lên mui xe Bugatti Veyron.
“Cứu tôi với!”
Nghe thấy tiếng động bên cạnh, cô gái vốn quỳ trên mặt đất, đầu óc choáng váng, bỗng ngẩng đầu lên nhìn, tựa như đang trông thấy một tia hy vọng cuối cùng.
“Tôi nói các người tránh ra!”
Sở Hạo Vũ lặp lại, vừa nói vừa khởi động xe, tiếng gầm rú mạnh mẽ vang lên.
“Tao không tin mày dám tông vào tao đấy!”
Hai kẻ tóc vàng ồn ào láo nháo, dù ngoài miệng vẫn cậy mạnh nhưng trong lòng khi nghe thấy tiếng của động cơ đã sợ muốn chết, nếu không phải đại ca của bọn chúng đang đứng nhìn ở bên cạnh thì nói không chừng bọn chúng đã bị dọa sợ mất mật.
Sở Hạo Vũ hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn không nhấn chân ga.
“Ha ha, biết điều thì tốt, mau đưa tiền ra đây!”
Hai kẻ kia lên tiếng, đồng thời thở phào nhẹ nhõm, quay đầu liếc nhìn anh Gà.
Bọn chúng giữ im lặng chưa được mấy giây thì đã bị Sở Hạo Vũ thẳng thừng đánh bay, mỗi kẻ một cú đấm, sau đó anh bước ngang qua hai kẻ đã chết ngất dưới đất, đi thẳng về phía đám người kia.
“Ối mẹ ơi, sao lại ngã hết rồi, vừa nãy đã xảy ra chuyện gì?”
Bởi vì động tác quá nhanh nên hầu như không ai ở hiện trường có thể nhìn thấy rõ, đến khi kịp phản ứng lại thì hai kẻ tóc vàng đã ngã xuống đất.
“Nhóc con, mày còn muốn ra tay với bọn tao ư?”, những người còn lại đều tụ lại một chỗ, nhìn Sở Hạo Vũ chằm chằm.
Đáng chết!
Anh Gà đứng một bên, trong lòng vô cùng hối hận, hắn chỉ là nhìn thấy đối phương lái chiếc xe sang, muốn đòi ít tiền chơi nên mới bảo hai tên đàn em qua đó ngăn lại.
Không ngờ lại gặp phải một kẻ cứng đầu, nhìn dáng dấp hình như còn biết đánh nhau.
Nhưng biết đánh nhau thì đã sao chứ, hai quả đấm khó địch lại bốn cái chân, hơn nữa, đối phương còn không có gì trong tay!
“Cầu xin anh, mau cứu tôi, tôi không muốn…”
Vừa lúc đó, thừa dịp người xung quanh không chú ý, cô gái vốn đang bị ép quỳ một chân trên mặt đất, bỗng dưng lảo đảo ngả nghiêng chạy tới bên cạnh Sở Hạo Vũ.
Đầu cô gái hơi choáng váng, cơ thể không giữ được thăng bằng, ngã xuống bên cạnh Sở Hạo Vũ.
Thế nhưng, cô lại dùng hết ý thức còn sót lại, ôm lấy hai chân người đàn ông xa lạ vừa xuất hiện, giống như bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
“Nhóc con, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân cũng không thể làm bừa! Coi chừng tao không cho mày rời khỏi đây đấy!”
Lúc này, anh Gà dẫn đầu đám người cũng lên tiếng, mặt mày hung dữ nói.
“Tôi không thích làm anh hùng”.
Sở Hạo Vũ đáp lời.
Anh Gà nghe vậy cũng bớt tức giận, nhìn dáng vẻ người này coi bộ có thể đánh nhau nhưng thấy người phe mình đông hơn nên cũng không dám làm bậy.
Cô gái ngồi sụp bên chân Sở Hạo Vũ nghe câu này xong, trong lòng bỗng lạnh như băng.
“Xong đời rồi”.
Ý nghĩ này bỗng nảy sinh trong đầu cô gái.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!