Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trở về từ thế giới Thần Ma

Sở Hạo Vũ bỗng cảm thấy lúng túng, vốn dĩ buổi chiều anh định nghĩ xem nên tặng Trương Khả cái gì, nhưng cuối cùng lại gặp Hoàng Mộng Đình nên quên mất chuyện này luôn.

Thấy Sở Hạo Vũ im lặng, Trương Khả cũng hiểu, tên này xem ra chẳng hiểu gì về chuyện tình cảm.

“Haizz, đại sư Sở của chúng ta lại keo kiệt đến mức này, đến dự sinh nhật con gái nhà người ta mà ngay cả quà mừng cũng chẳng mang theo”, Trương Khả chọc ghẹo cười hi hi nói.

Thật ra chỉ cần Sở Hạo Vũ đến là cô ấy đã rất mãn nguyện rồi.

Sở Hạo Vũ không nói gì, áy náy cúi đầu, mặt dần ửng đỏ vì chuyện này.

“Tôi nói này, hay là anh gọi tôi một tiếng chị để tôi vui vẻ một chút xem như là quà sinh nhật vậy”, Trương Khả kiễng chân lên đứng sát lại gần Sở Hạo Vũ, mắt híp lại thành một đường thẳng, môi cũng hơi cong lên, cách mặt Sở Hạo Vũ chỉ nửa bàn tay.

Sở Hạo Vũ lắc đầu dĩ nhiên sẽ không đồng ý với yêu cầu này của Trương Khả.

Trương Khả tự thấy chả thú vị gì bèn đứng nghiêm túc lại.

Vì sự lạnh nhạt của Sở Hạo Vũ mà bầu không khí giữa hai người bỗng trở nên lúng túng. Trương Khả buồn chán nhìn về phía bầu trời đằng xa, hôm nay vốn dĩ là ngày trăng tròn nhưng có lẽ thời tiết không được tốt nên mặt trăng bị tầng mây đen dày che mờ, chỉ để lại một vầng sáng nhạt.

“Xui xẻo quá, chẳng thấy được trăng gì cả, quả nhiên dự báo thời tiết là đồ gạt người”.

Trương Khả oán trách, lúc còn nhỏ, sức khỏe mẹ cô ấy vẫn còn tốt, cô ấy thích nhất là cả nhà ba người cùng đến bờ biển này ngắm trăng.

Vốn dĩ hôm nay đến đây còn mang theo hồi ức, nhưng không ngờ đến cả ông trời cũng không muốn cho cô ấy thực hiện mong muốn.

“Cô muốn ngắm trăng à?”

Đúng lúc này, Sở Hạo Vũ đứng bên cạnh bỗng hỏi.

“Ừ, tất nhiên là muốn rồi, hôm nay là ngày trăng tròn đấy”.

“Chuyện này đơn giản, tôi làm cho đám mây đen đó tản đi là được”.

Sở Hạo Vũ đáp, nhưng Trương Khả nghe thế suýt thì cười bật ngửa. Vị đại sư Sở này đúng là biết đùa, làm mây tan đi, trò đùa này hay đấy, sau đó có phải anh còn có thể làm mưa nhân tạo không?

“Phá Quân Thức, chiêu thức thứ hai trong bảy chiêu thức Tử Vi”.

Lúc Trương Khả vẫn ngốc nghếch nhìn mây đen trên trời mong trời có thể nổi gió thổi tan mây đi thì Sở Hạo Vũ lại giơ tay phải lên chỉ lên trời.

Một luồng ánh sáng làm chân trời nứt ra.

Ánh sáng xua tan đêm tối đó lúc đầu chỉ là một chấm nhỏ, nhưng dần dần một điểm lan ra thắp sáng cả bầu trời.

“Sở Hạo Vũ, chuyện này?”

Trương Khả không dám tin nhìn về phía chân trời, vừa nãy cô ấy còn tưởng Sở Hạo Vũ đang đùa, không ngờ người đàn ông này làm được thật. Ánh sáng chiếu đến mọi ngóc ngách, mây đen trên trời dần tản ra.

Thậm chí đến cuối cùng cả bầu trời Tân Hải đều được ánh sáng tím bao phủ, trong đêm tối thành phố vô cùng xinh đẹp.

“Mau nhìn kìa, sao trời lại thành màu tím thế kia?”

Không ít người qua đường ở Tân Hải đều chú ý đến sự thay đổi trên trời, thấy cảnh tượng lạ như vậy mọi người đều đồng loạt lấy điện thoại ra chụp hình lại.

“Đừng nói là thời tiết ở Tân Hải chúng ta ngày càng kỳ lạ nhé”.

“Có ý gì vậy?”

“Không lâu trước đó, tháng chín còn có tuyết rơi nữa kìa”.

Như bị một lớp lụa mỏng mờ che phủ, ánh trăng tự nhiên cũng được đắp lên một lớp ánh sáng tím nhạt, xinh đẹp khiến ai cũng muốn mê đắm vào đó.

“Thế nào cô nhóc? Đây cũng xem như là quà sinh nhật tôi tặng cô nhỉ”, Sở Hạo Vũ thở phào, dùng Tụ Khí để hoàn thành tu vi, khai triển Phá Quân Thức trong bảy chiêu thức Tử Vi vẫn hơi quá sức với anh.

Nhưng cũng có thể từ một phương diện khác chứng minh tu vi hiện tại của Sở Hạo Vũ đã không còn xa cảnh giới Trúc Cơ nữa rồi, hơn nữa dù là cảnh giới Tụ Khí cũng không phải là cảnh giới Tụ Khí bình thường.

Trương Khả lại không trả lời Sở Hạo Vũ ngay.

Trên mặt biển, ánh trăng sáng vành vạch trên bầu trời dường như chỉ cần vươn tay ra là có thể chạm đến.

Cô gái chìm đắm trong cảnh đẹp đó, dưới ánh trăng, Trương Khả ngẩng đầu lên nhìn bầu trời ở đằng xa một hồi thật lâu như một bức tranh tĩnh, thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc đó.

“Trăng đẹp quá!”

Một lúc sau, Trương Khả mới lẩm bẩm nói, dứt lời cô ấy như quyết định việc gì đó xoay người đi đến cạnh Sở Hạo Vũ.

Cô gái kiễng chân khẽ hôn lên môi Sở Hạo Vũ như chuồn chuồn lướt nước, chỉ một chút rồi rời ra.

“Cảm ơn anh nhé Sở Hạo Vũ”.

Trương Khả nói, ánh mắt cô ấy dịu dàng và thâm tình như ánh trăng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!