Khi chiếc mặt nạ được gỡ xuống, gương mặt xinh đẹp của cô gái trẻ cũng dần dần lộ ra.
Không phải nét đẹp kiều diễm giống như Lý Mộc Uyển mà là một vẻ đẹp thuần khiết và khiến cho lòng người mê đắm hơn hẳn, ngũ quan tinh xảo giống như được ông trời ưu ái, giữa hai bên lông mày còn mang theo vẻ thoát tục.
Không hề giống với những cô gái tầm thường.
Đương nhiên, so với sự chấn động khi nhìn thấy dung mạo này thì những lời mà người cô gái trẻ nói tiếp theo lại càng khiến đám con nhà giàu ở Tân Hải sững sờ hơn.
“Bố, tháo xuống như vậy đã được chưa?”, cô gái trẻ bất lực nói.
Lời này lọt vào tai đám người bên cạnh lại giống như một hòn đá làm khuấy động cả nghìn tầng sóng, tạo nên sóng to gió lớn.
Cô gái này gọi Trương Nghĩa Quân là bố, vậy thì quan hệ giữa hai người này ra sao, dù có là kẻ ngu thì cũng hiểu rõ.
Lý Bang còn chấn động hơn, ông ta hoàn toàn không thể ngờ thân phận của cô gái ước chừng hai mươi tuổi này lại khủng bố như thế, nghĩ tới những lời mà bản thân mới thốt ra khi nãy, Lý Bang không khỏi lạnh hết cả sống lưng.
Chuyện Trương Nghĩa Quân goá vợ từ sớm gần như ai ai ở Tân Hải cũng đều hay biết.
Ông ta cũng là một người đàn ông si tình, vậy nên những năm này vẫn chưa hề tái hôn.
Lý Bang chỉ mau mồm mau miệng, tuỳ tiện nói một câu rằng có mẹ sinh ra mà không có mẹ dạy dỗ, thật sự không dám tưởng tượng, nếu như để cho ông ba Trương này biết được thì bản thân sẽ có kết cục như thế nào.
Đừng nhìn người đàn ông này mặt mũi hiền lành mà lầm, trên thực tế cũng là một kẻ tàn độc!
“Đi, mau đi thôi”.
Lý Bang ôm mũi, không còn thiết tha để ý quá nhiều thêm nữa, ra hiệu bằng ánh mắt cho Lý Mộc Uyển, chuẩn bị chuồn khỏi buổi tiệc này trước.
Lý Mộc Uyển vẫn còn chưa hiểu ra làm sao thì đã bị bố kéo đi khỏi bữa tiệc trong lặng im.
Đương nhiên trước khi rời đi, Lý Mộc Uyển vẫn nhìn chằm chằm vào Sở Hạo Vũ hồi lâu.
“Tại sao anh có thể đứng ở vị trí đó?”
Sau khi biết được thân phận của người cô gái trẻ, Lý Mộc Uyển cũng chấn động không thôi, có điều càng khiến cho cô ta không hiểu là tại sao Sở Hạo Vũ lại có thể tự nhiên đứng bên cạnh Trương Nghĩa Quân như thế, điều này hoàn toàn không giống với người đàn ông mà cô ta quen biết bốn năm về trước.
Đến bây giờ, Lý Mộc Uyển mới dần dần hiểu ra, dường như bản thân đã để cho ấn tượng ban đầu lấn át và vẫn luôn hiểu sai điều gì đó.
Đặc biệt thấy ánh mắt Trương Nghĩa Quân nhìn về phía Sở Hạo Vũ, Lý Mộc Uyển đột nhiên nhìn ra vẻ kính nể từ trong mắt của đối phương!
Hai bố con nhà họ Lý đã chuồn khỏi buổi tiệc trong khi những người bên cạnh không chú ý tới, có điều việc Lý Mộc Uyển rời đi cũng chẳng tạo nên chút ảnh hưởng nào, thậm chí còn không có ai buồn bận tâm đến, bởi vì bây giờ ánh mắt của đám con nhà giàu Tân Hải này đều đổ dồn lên trên người Trương Khả.
So với Lý Mộc Uyển, vẻ đẹp của Trương Khả chỉ hơn chứ không hề kém cạnh, thứ càng hiếm có và đáng quý hơn là khí chất!
Tự nhiên thể hiện ra vẻ dửng dưng và thoát tục, khiến cho người ta muốn tiếp cận, thế nhưng lại không có dũng khí, đây là một loại cảm giác tương đối mâu thuẫn.
“Ôi, nơi này đúng là chán ngắt, Sở Hạo Vũ ra ngoài đi dạo với tôi nhé”.
Sau một hồi chào hỏi xã giao, Trương Khả tỏ vẻ không vui, kéo tay Sở Hạo Vũ đi về phía thang máy.
Ngẫm nghĩ là biết được ngay, bắt đầu từ buổi chiều tới giờ, Trương Khả vẫn luôn ở trên tầng bận rộn gặp mặt mấy lãnh đạo cấp cao Tân Hải, dù gì ý của Trương Trung Hán cũng rất rõ ràng, để cho Trương Khả kế thừa vị trí gia chủ tương lai của nhà họ Trương.
Chính vì điều này nên Trương Khả đã bận rộn cả mấy tiếng đồng hồ.
Chào hỏi xã giao với mấy lãnh đạo cấp cao Tân Hải kia cũng quá đủ rồi, cô ấy không muốn tiếp theo lại phải tiếp xúc với đám con nhà giàu này nữa.
Nhanh tay bấm nút thang máy, bỏ lại đám đàn ông đang đuổi theo phía sau, Trương Khả dẫn Sở Hạo Vũ rời khỏi buổi tiệc rượu.
Ở cách đó không xa, Trương Nghĩa Quân đều nhìn thấy hết tất cả.
Ông ta không gọi con gái nhà mình lại, ngược lại còn nở nụ cười ngầm hiểu, vui vì hai người Trương Khả và Sở Hạo Vũ có thể tiếp xúc nhiều hơn.
Tương tự với ý định của Trương Trung Hán, Trương Nghĩa Quân cũng có ý muốn tác hợp cho Trương Khả và Sở Hạo Vũ, có điều hai bố con họ đều biết những chuyện này càng miễn cưỡng thì càng khó thành, hơn nữa cường thế của Sở Hạo Vũ đã vượt qua dự tính của bọn họ rồi.
Kiểu nhân vật giống như Sở Hạo Vũ, tương lai nhất định sẽ đứng trên đỉnh cao của Hoa Hạ, tuyệt đối không chỉ dừng lại thành phố Tân Hải bé nhỏ này.
“Có lẽ chưa tới mười năm, cậu sẽ có thể trở thành một nhân vật khiến cho cả Hoa Hạ phải chấn động”.
Trương Nghĩa Quân cảm khái trong lòng.
…
Thành phố Tân Hải vốn dĩ là một thành phố ven biển, đi khỏi khách sạn chẳng bao xa thì hai người đã tới bờ cát ven biển.
“Thích thật, vẫn là nơi này dễ chịu”.
Gió biển mát lành thổi vào mặt, làm rối mái tóc của Trương Khả, có điều cô ấy hoàn toàn không cần để ý tới kiểu tóc nữa.
Trương Khả vươn vai, cuối cùng cũng có thể kết thúc một ngày mệt mỏi, nói là tiệc chúc mừng sinh nhật cô ấy, thực tế chỉ là cái cớ để nhà họ Trương liên lạc với các thế lực ở Tân Hải để củng cố địa vị của nhà họ Trương ở Tân Hải mà thôi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!