Dưới tầng.
Khi đám cậu ấm cô chiêu con nhà giàu ở Tân Hải đang bắt chuyện với nhau, khoe rằng hôm nay mình mua được mấy chiếc Ferrari, hay lại đến nơi nào đó ở nước ngoài chơi mấy ngày, thì bỗng nhiên có một cô gái trẻ đi lướt qua đám đông.
Hầu như không ai cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.
Họ chỉ nghĩ đó là một cơn gió thoảng qua, khi quay đầu lại thì chỉ trông thấy một bóng lưng mảnh mai.
Cảm giác tồn tại gần như không có, cứ như sự xuất hiện rất đỗi bình thường trong thế gian, chập chờn hư ảo, những người đang có mặt gần như không nhận ra.
“Cô Lý, cô có hứng thú tham gia bộ phim Tình Yêu Pháo Hoa do gia đình tôi đầu tư không?”
Trong đám đông, có mấy người đàn ông đang vây quanh tâng bốc Lý Mộc Uyển.
Trong bữa tiệc hôm nay, chắc chắn Lý Mộc Uyển chính là người nổi bật nhất. Cô ta mặc một chiếc váy màu đỏ thanh lịch nhưng không mất đi vẻ gợi cảm, bước đi trong bữa tiệc này, cô ta giống như một ngọn lửa đốt cháy tâm trí của tất cả cánh đàn ông.
Kiểu phụ nữ này dù đi đến đâu cũng trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.
Ngay cả người đến từ Liên Châu như Thẩm Hàn cũng có ấn tượng tốt với Lý Mộc Uyển, hắn muốn giao lưu nhiều hơn với cô ta.
Tuy nhiên, cô ta hơi khác so với tưởng tượng của hắn. Cô chủ của nhà họ Lý này tuy rằng lời nói có vẻ hơi tùy tiện nhưng ở một khía cạnh nào đó, cô ta lại cực kỳ bảo thủ.
“Cậu chủ Thẩm nói đùa rồi, tôi không học chuyên ngành này, cũng chưa từng học diễn xuất, sao có thể đi đóng phim được chứ”, Lý Mộc Uyển từ chối.
“Nhưng cô Lý thực sự rất xinh đẹp, bây giờ không phải là thời đại của nhan sắc sao? Cô chỉ cần xuất hiện trên màn hình thôi là đủ rồi”, đôi mắt Thẩm Hàn hơi híp lại, tuy rằng ở trong quân khu hai năm, nhưng có thể nói trước đây hắn từng qua lại với vô số phụ nữ.
Nghe nói Lý Mộc Uyển này từng có hôn ước với nhà họ Lâm vừa sụp đổ thời gian trước.
Về lý mà nói, một người đẹp như Lý Mộc Uyển lẽ ra đã bị “ăn thịt” từ lâu rồi mới phải, nhưng vừa nãy sau một hồi thăm dò, và từ những cử chỉ của Lý Mộc Uyển, Thẩm Hàn phát hiện Lý Mộc Uyển này nói không chừng vẫn là một cô gái đơn thuần trong trắng.
“Tôi không thích xuất hiện trước đám đông lắm”.
Lý Mộc Uyển tiếp tục khéo léo từ chối.
Cô ta biết rất rõ chút thủ đoạn trong ngành điện ảnh, nói chung, loại phim do những đại gia này đầu tư… rất khó nói.
Chẳng qua chỉ là những cậu ấm ăn chơi trác táng này muốn chơi đùa mà thôi, bạn ngủ với họ một đêm, họ sẽ giao cho bạn một vai nữ chính, hoặc là nữ phụ thứ hai, thứ ba.
Lý Mộc Uyển không ngốc, cô ta tốt xấu gì cũng là cô chủ của nhà họ Lý ở Tân Hải, dù kém đến đâu thì tài sản trong nhà cũng có đến mấy trăm triệu tệ.
Cô ta không có hứng thú trở thành đồ vật trên giường của người khác.
“Vậy thì thật đáng tiếc”.
Thẩm Hàn cố tình tỏ ra tiếc nuối, có điều cụ thể vì cái gì mà tiếc nuối, e rằng chỉ có mình hắn mới biết.
“Không còn sớm nữa rồi, sao cô chủ nhà họ Trương vẫn chưa chịu ra mặt vậy?”, Diệp Kiệt An ngó quanh rồi nói, họ mãi vẫn chưa thấy Trương Khả xuất hiện.
Lúc này, bố của Lý Mộc Uyển là Lý Bang cũng từ tiệc rượu trên tầng đi xuống, ông ta gọi con gái, không biết chuyện gì đang xảy ra mà vẻ mặt người đàn ông này trông rất khó coi, mái tóc đã được chải chuốt cẩn thận của ông ta cũng trở nên hơi rối.
“Haizz, quả nhiên không có sự hậu thuẫn của nhà họ Lâm, nhà họ Lý chúng ta sẽ không bao giờ ngóc đầu lên nổi”.
Trong lòng Lý Bang rất bực bội, ông ta không có đầu óc kinh doanh, gia sản có được chẳng qua cũng chỉ nhờ thừa kế từ bố mẹ, kể từ khi người của thế hệ trước qua đời, nhà họ Lý ngày càng suy tàn hơn.
Lý Mộc Uyển trở nên như bây giờ ít nhiều có liên quan đến sự giáo dục của bố mẹ cô ta.
Con gái phải kiếm được một tấm chồng tử tế, như vậy mới có thể được coi là có cống hiến đối với gia tộc.
Ví dụ như năm đó, chuyện tự do yêu đương thời đại học của Lý Mộc Uyển và Sở Hạo Vũ đã bị bố của cô ta là Lý Bang cấm đoán triệt để. Ông ta đã tẩy não Lý Mộc Uyển, hạ thấp Sở Hạo Vũ đến mức gần như không còn chút giá trị.
“Trừ khi cậu có thể kiếm được một trăm triệu tệ, nếu không thì hãy chia tay với Tiểu Uyển đi”.
Trước đây, Lý Bang từng thẳng thừng sỉ nhục Sở Hạo Vũ như vậy.
“Bố, có chuyện gì vậy ạ?”, Lý Mộc Uyển quan tâm hỏi han.
“Không sao, chỉ là một vài hợp đồng chưa đàm phán xong thôi. Những người đó đều là cáo già, mỗi người đều là ma cà rồng, không muốn chủ động nhượng bộ dù chỉ một chút lợi nhuận”, trong sảnh tiệc trên tầng, tuy rằng những người có mặt ở đó không phải thuộc tầng lớp cao nhất, nhưng cũng coi như là những thương nhân giàu có ở Tân Hải.
Lý Bang vốn muốn nhân cơ hội này để ký vài hợp đồng, nhưng cuối cùng đều thất bại.
“Vị này là?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!