“Thứ hai, vì để tạo cảm giác thần bí ban đầu nên không chính thức công bố danh sách khách quý của chương trình, chỉ mập mờ ám chỉ là Lưu Tử Phong”.
“Nhưng chỉ cần chúng ta không nói rõ ràng thì dù lúc đó Lưu Tử Phong không xuất hiện cũng không có nghĩa là chúng ta cho người khác leo cây”.
Quách Thụy Hoa giơ tay ngắt lời: “Nói như vậy, đến lúc đó fans hâm mộ tới mà không thấy người thì làm sao?”
Diệp Vĩnh Khang cười đáp: “Ông không cần để ý, tóm lại, ông cứ làm theo như tôi nói, đẩy mạnh công tác tuyên truyền, càng lớn càng tốt”.
Sau khi nói xong, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên phát hiện mọi người trong phòng họp nhìn anh với ánh mắt vô cùng kỳ quái.
Diệp Vĩnh Khang ngơ ngác, sau đó mới lúng túng cười với Hạ Huyền Trúc.
Hạ Huyền Trúc vội vàng nói với mọi người: “Chuyện này cứ nghe theo chỉ đạo của Vĩnh Khang đi, bây giờ tôi chính thức trao quyền cho Diệp Vĩnh Khang làm tổng phụ trách của chương trình biểu diễn lần này!”
Lúc này mọi người trong phòng họp mới gật đầu, bày tỏ việc sẽ làm theo chỉ đạo.
Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc nhìn nhau cười ăn ý.
Trước giờ, hai người cùng nhau trải qua quá nhiều việc, sự ăn ý không cần nói ra lời cũng đã được hình thành từ lâu.
Mặc dù đến tận lúc này Hạ Huyền Trúc vẫn không biết Diệp Vĩnh Khang rốt cuộc muốn làm gì, cũng không hoàn toàn tin tưởng Diệp Vĩnh Khang có thể ngăn được phong ba.
Chỉ cần anh nói thì Hạ Huyền Trúc nhất định ủng hộ mà không cần lý do.
Bởi vì Diệp Vĩnh Khang là người mà cô tin tưởng nhất trên đời!
Sau khi cuộc họp kết thúc, Hạ Huyền Trúc cũng không hỏi nhiều, bởi vì cô biết Diệp Vĩnh Khang đã nói như vậy ắt là có lý do của anh.
“Vợ yêu, em làm việc đi, anh qua chỗ Tiểu Quách uống ly trà tán dóc một lúc nhé”.
Diệp Vĩnh Khang cười nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!