Rắc--
Khỉ Gầy lại dùng cùi chỏ nện vào lưng Triệu Đại Lực thêm lần nữa, một tiếng xương nứt giòn giã vang lên xuyên thủng màng nhĩ của người Nam Giang dưới khán đài!
"Anh Lực, làm ơn, mau nhận thua đi!"
"Anh Lực, đừng cố nữa!"
Khán giả xung quanh khóc lóc nức nở, ai cũng đỏ mắt van xin.
Nhưng Triệu Đại Lực vẫn nghiến răng nghiến lợi, hoàn toàn không có ý nhận thua.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ chết dưới tay Khỉ Gầy!
"Ha ha ha ha!"
Một tay Khỉ Gầy túm cổ Triệu Đại Lực, ngẩng đầu lên cười nhạo khán giả: "Đây là anh hùng Nam Giang của các người sao? Ha ha ha ha!"
"Đừng nói là tôi không cho các người cơ hội, nếu hắn muốn sống thì phải nhận thua, hoặc trong các người phải có một người lên đây đánh bại được tôi, bằng không các người đợi chuẩn bị lễ truy điệu cho anh hùng của các người đi, ha ha ha ha!"
Nói rồi, hắn lại tiếp tục dùng cùi chỏ thụi vào người Triệu Đại Lực.
"Anh Lực".
Xung quanh đã có những khán giả rơi lệ, một số người tính tình bốc đồng đã không kìm được mà lao vào sàn đấu.
Nhưng họ đâu phải đối thủ của Khỉ Gầy, chưa đến được gần đã bị Khỉ Gầy hạ gục.
Không những không cứu được anh Lực mà còn tự chuốc họa vào thân.
"Thằng khốn, tôi sẽ liều mạng với anh!"
Sắc mặt Trương Hiểu Đan xanh mét, hai mắt đỏ ngầu, chuẩn bị lao về phía võ đài.
"Hiểu Đan, cháu đừng làm loạn, giờ lao lên là chết đấy!"
Hạ Đức Minh túm chặt lấy Trương Hiểu Đan.
"Buông cháu ra, có chết cháu cũng phải cắn được thịt tên khốn này!"
Trương Hiểu Đan rít lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!