“Các ông cứ nghĩ mà xem, việc này có công lớn đến mức nào, đến lúc đó, không chừng hầu quân tướng còn đích thân cảm ơn chúng ta, vậy thì chúng ta cũng một bước lên mây rồi”.
Vừa nói xong, sắc mặt mấy người còn lại cũng trở nên hớn hở: “Đúng vậy, sao chúng ta lại không nghĩ ra nhỉ, ha ha ha, nói như thế thì Diệp Vĩnh Khang còn là ân nhân của chúng ta đấy, chúng ta nhất định phải cảm ơn hắn mới được ha ha ha!”
Lúc này, nghi thức đại lễ sắc phong cũng chuẩn bị bắt đầu.
Thứ tự ngồi được sắp xếp dựa theo cấp bậc và thân phận, thân phận càng cao thì vị trí ngồi lại càng gần phía trước.
Đám người Trình Văn Đống được xếp ngồi ở hàng cuối cùng, có điều, bọn họ không dám có ý bất mãn, bởi vì trên bả vai của người ngồi hàng thứ hai đếm ngược từ dưới lên đeo ít nhất một ngôi sao.
Chỉ bừa một người cấp bậc thấp nhất, khí thế của người đó cũng đủ để khiến bọn họ tan thành mây khói.
Tất cả mọi người ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt nghiêm túc, cứ cách năm mét giữa các lối đi lại có một binh lính đặc chủng tinh nhuệ được trang bị đầy đủ vũ trang, ánh mắt sắc bén.
Cả sảnh lớn đều ngập tràn sự oai phong và uy nghiêm, ngay cả đám người Trình Văn Đống ngồi hàng chót cũng không dám thở mạnh.
Thế nhưng trong lòng bọn họ lại không kiềm chế được sự kích động, chỉ một lát nữa sẽ được nhìn thấy diện mạo thực sự của hầu quân tướng.
Nếu vô tình được người ta để mắt tới thì sau này đừng nói là một Giang Bắc, ngay cả toàn bộ nước Long Hạ, bọn họ cũng có thể bước đi nghênh ngang!
Choang!
Choang!
Choang!
Lúc này, chuông lớn chính giữa đại sảnh đột nhiên phát ra ba tiếng vang rung trời.
“Đại lễ sắc phong chính thức bắt đầu!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!