Trong lúc cuống cuồng Diệp Vĩnh Khang đã đẩy người em họ này khiến người em họ đứng không vững, dập đầu vào bàn, nổi một cục u to đùng.
Vốn đây chỉ là chuyện cãi vã rất bình thường giữa đám trẻ con nhưng lại bị bà cụ túm lấy cơ hội vu oan rằng Diệp Vĩnh Khang có rắp tâm muốn hại chết người em họ của mình.
Lý do là vì Diệp Vĩnh Khang lo lắng người em họ này sẽ cướp mất vị trí thừa kế gia chủ của anh.
Cuối cùng, thông qua gia tộc bàn bạc, toàn bộ đã bỏ phiếu thực hành gia pháp đối với Diệp Vĩnh Khang.
Ngày hôm đó, Diệp Vĩnh Khang bị trói trong một cái cây to trong sân. Anh khóc và cầu xin tới mức cổ họng khản đặc.
Thế nhưng hàng trăm người nhà họ Diệp đều chỉ đứng đó nhìn anh với vẻ lạnh lùng cùng khuôn mặt tươi cười trên sự đau khổ của người khác.
Bà cụ nhà họ Diệp chính thức tuyên bố tội đồ của Diệp Vĩnh Khang, sau đó nói rằng anh vĩnh viễn bị gạch tên khỏi gia phả của nhà họ Diệp.
Rồi dùng gậy bóng chày đánh gãy hai chân của anh, cho anh vào bao tải, ném xuống dòng sông lạnh cắt da cắt thịt.
“Cậu chủ, cậu nói những điều đó là hiểu lầm bà chủ rồi, năm đó bà cũng chỉ nhất thời hồ đồ, những năm qua, ngày nào bà ấy cũng gọi tên cậu”.
“Khi bà ấy biết cậu chưa chết và còn trở về nước thì cậu không biết bà ấy vui thế nào đâu, nể tình người thân mong cậu chủ…”
“Lục Đào, mẹ kiếp, ông cho rằng tôi là thằng ngốc sao?”
Diệp Vĩnh Khang tức giận nói: “Các người tìm đủ mọi cách muốn tôi quay về thì e rằng bệnh của cái thằng súc sinh đó lại tái phát rồi chứ gì!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!