Diệp Vĩnh Khang vừa lái xe vừa nói.
“Không, không, không. Tôi chỉ nói như vậy thôi. Anh Diệp bảo gì thì tôi sẽ làm nấy!”
Lưu Đại Hải vội vàng nói.
Một lúc sau, xe chạy tới dưới tầng tòa công ty của Lý Bồi Hùng.
“Xin hỏi có chuyện gì vậy?”
Bảo vệ vội vàng tiến lên hỏi.
Lưu Đại Hải thò đầu ra khỏi cửa xe: “Tôi là Lưu Đại Hải, sếp Lý của các cậu có ở trong công ty không?”
“Là sếp Lưu ạ, chào ông, sếp Lý đang ở trong văn phòng ạ?”
Nhân viên bảo vệ nhìn thấy Lưu Đại Hải, nhanh chóng giúp mở cửa xe.
Nhưng nhân viên bảo vệ này rất nhanh đã ngạc nhiên phát hiện. Lưu Đại Hải sau khi xuống xe, vội vàng đi sang chỗ ghế chính rồi khom lưng cúi người, cung kính mở cửa xe ra.
Sau đó, một thanh niên trẻ tuổi với diện mạo bình thường, ăn mặc rất giản dị bước xuống xe. Nhưng Lưu Đại Hải này giống như một tên đàn em đi theo phía sau anh.
Nhân viên bảo vệ thấy khó hiểu vô cùng. Lưu Đại Hải rất nổi tiếng trong ngành xây dựng, sao lại có thể tỏ ra cung kính với một người trông có vẻ ngoài bình thường như vậy?
Vì có Lưu Đại Hải ở bên cạnh, Diệp Vĩnh Khang thuận lợi tới được văn phòng chủ tịch.
Khi đẩy cửa bước vào, anh nhìn thấy một người đàn ông trung niên có nhiều râu, đeo một cặp kính vàng, ngồi trước một chiếc bàn siêu lớn bằng gỗ gụ, đang lật xem một đống tài liệu.
“Sếp Lưu, sao ông lại đến đây, mau ngồi xuống đi!”
Lý Bồi Hùng nhìn thấy Lưu Đại Hải bước vào, nhanh chóng đứng dậy, nhiệt tình chào hỏi, còn đích thân pha một tách trà.
“Sếp Lưu, ông tìm tôi có việc gì thế?”
Lý Bồi Hùng cười hỏi, ông ta là nhà cung cấp vật liệu lớn nhất ở Giang Bắc, thường ngày đương nhiên cũng giao tiếp không ít với Lưu Đại Hải.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!