Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 “Hơn nữa nơi này không có nước ngọt và thức ăn, chúng ta phải nhanh chóng nghĩ cách ra khỏi đây, không thể cứ đi không có mục đích như vậy”.  

 

Loan Loan nhíu mày nói: “Nhưng ở nguyên tại chỗ cũng không phải là cách, thành này chôn sâu mấy trăm mét dưới lòng đất, có lối ra hay không cũng không biết”.  

 

Ngay khi Diệp Vĩnh Khang khổ sở nghĩ cách ứng phó thì Loan Loan bỗng vỗ đùi nói: “Ôi, tôi nhớ ra rồi”.  

 

Diệp Vĩnh Khang nói: “Cô nhớ ra cái gì?”  

 

Loan Loan mừng rỡ lấy hộp Bát Trân tìm được trên xác khô đó ra nói: “Quên mất lúc nãy còn tìm được một bảo vật thế này, vẫn chưa kịp mở ra xem”.  

 

Diệp Vĩnh Khang bất lực, cực kỳ cạn lời với cô gái này.  

 

Đã lúc nào rồi mà đầu óc cô ta vẫn còn nghĩ đến chuyện cái hộp, mạch não này đúng là thứ người thường không thể hiểu nổi.  

 

 

 

Loan Loan háo hức cố gắng dùng nội lực để mở chiếc hộp Bát Trân ra, nhưng thử mấy lần chiếc hộp vẫn không có chút lay chuyển nào.  

 

“Cái thứ chết tiệt gì thế này, tôi không tin đến cả Phần Hỏa Quyết của tôi cũng không đốt được!”  

 

Trong lúc tức giận, Loan Loan dùng một tay hóa ra Phần Hỏa Quyết, chuẩn bị dùng ngọn lửa này để mở chiếc hộp Bát Trân ra.  

 

“Lẽ nào cô muốn thiêu luôn cả thứ bên trong đó à?”  

 

Diệp Vĩnh Khang cạn lời với cô gái này, ngọn lửa này một khi phóng ra, chiếc hộp Bát Trân này nhất định là sẽ được mở ra, nhưng nếu như vậy, những thứ bên trong đó cũng sẽ bị ngọn lửa này thiêu rụi hoàn toàn thành tro hết luôn?  

 

Nói xong Diệp Vĩnh Khang lấy chiếc hộp Bát Trân từ trong tay Loan Loan, dùng tay thử nhéo, phát hiện mặc dù chất liệu của chiếc hộp này cực kỳ cứng, nhưng nó rất nhẹ và rất thích hợp để mang theo.  

 

Sau đó Diệp Vĩnh Khang thử dùng nội lực để mở ra, lúc đầu dùng 30% nội lực, sau đó thêm vào đến 50% nhưng chiếc hộp Bát Trân này vẫn bất động.  

 

“Không ngờ thứ này lại kiên cố hơn tôi nghĩ”.  

 

Diệp Vĩnh Khang thở dài một tiếng, sau đó vung tay, ngưng tụ 70% nội lực vào trong lòng bàn tay rồi chém về phía chiếc hộp Bát Trân.  

 

Chỉ nghe thấy rắc một tiếng, hộp Bát Trân cứng cáp cuối cùng cũng xuất hiện một vết nứt, Diệp Vĩnh Khang nắm lấy hai phần của chiếc hộp Bát Trân rồi dùng sức đập vỡ, cuối cùng chiếc hộp cứng cáp cũng bị tách ra thành hai mảnh.  

 

Bên trong là một thứ gì đó được bọc bằng giấy mỡ bò, có hình hộp, trông giống như một cuốn sách.  

 

“Để tôi xem có gì bên trong!”  

 

Loan Loan nóng lòng mở tờ giấy bọc ra, phát hiện bên trong là một quyển sổ mỏng được quấn quanh bằng sợi chỉ vàng óng.  

 

“Đây là cái gì vậy, bí kíp võ công sao?”  

 

Loan Loan nghi hoặc mở quyển sổ đó ra, lẩm bẩm nói: “Không đúng, ai đi trộm mộ lại còn mang theo một quyển bí kíp võ công chứ?”  

 

Sau khi mở quyển sổ ra, bên trong là một loạt phù hiệu dày đặc, trông giống như những ký tự đặc biệt.  

 

“Đây là cái gì vậy?”  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!