“Bát Tiên Chung Nam biết được chuyện này thì xem việc cứu bá tánh thiên hạ là trách nhiệm của mình, từ bỏ cơ hội được trở thành tiên, cùng mọi người đối phó với Huyền Kim Giáp”.
“Tuy nhiên Huyền Kim Giáp đó quả thật rất mạnh, cuối cùng Bát Tiên Chung Nam chỉ đành dùng phương pháp tự binh giải để ngưng kết chân khí và tinh hồn của mình thành một thể mới trói được Huyền Kim Giáp”.
“Vì không thể để Huyền Kim Giáp này xuất hiện gây họa cho nhân gian lần nữa, Bát Tiên Chung Nam đã đem nó đến một nơi cực kỳ bí mật rồi phong ấn nó bằng cấm thuật”.
“Bát Tiên Chung Nam áp chế Huyền Kim Giáp ở nơi bí mật đó bằng tính mạng của mình, từ đó về sau Huyền Kim Giáp chưa từng xuất hiện ở thế gian lần nào nữa”.
Loan Loan kể rất sống động, Diệp Vĩnh Khang nghe đến mức ngây người, đợi đối phương nói xong anh mới nhíu mày nói: “Trước tiên cô đợi một lát, cô vừa nói gì? Thành Tương Dương? Đại hiệp Quách? Bà Hoàng?”
“Đây chẳng phải là những nhân vật trong tiểu thuyết sao? Còn nếu lúc đó Huyền Kim Giáp đã gây ra động tĩnh lớn như thế, sao lịch sử chẳng có ghi chép gì thế?”
Nghe thế Loan Loan liếc mắt nói: “Anh não lợn đấy à, uổng cho anh lăn lộn ở ngoài nhiều năm như thế, sao phương diện kiến thức lại chẳng nhiều bằng người luôn sống trong giáo phái áo đỏ như tôi thế?”
“Đại hiệp Quách và bà Hoàng đúng là có trong lịch sử, chỉ là được ông Kim thêm thắt vào thành văn học”.
“Mặc dù tiểu thuyết của ông Kim hơi hư cấu, nhưng bố cục tổng thể vẫn thiết lập theo hướng lịch sử đấy, thế nên rất nhiều sự kiện và nhân vật trong đó không phải hư cấu”.
“Còn tại sao sự kiện Huyền Kim Giáp không được ghi chép trong sách sử thì lại càng đơn giản hơn”.
“Dù sao sách sử cũng là do con người viết, những tư liệu hiện giờ chúng ra đọc được chỉ là một góc của tảng băng trong lịch sử”.
“Sách sử đều được ghi chép có chọn lọc, hơn nữa không nhất thiết phải là thật, điều này tốt hơn thời đại hiện tại của chúng ta”.
“Trong mắt đa số người bình thường, họ biết thế giới này có Huyền Thủy Giáp, có thần lòng và rất nhiều thứ kỳ lạ đó sao?”
“Trong mắt họ, người có võ giỏi nhất thế giới có lẽ cũng chính là mấy quán quân chiến đấu trong giải đấu thể dục kia”.
“Phần lớn trong số họ cả đời cũng sẽ không biết thế giới này còn những người như tôi và anh, giáo phái áo đỏ và cả thế giới ngầm mà lão quái Xích Viêm nói”.
“Anh nghĩ vài trăm năm sau, những thứ này sẽ có thể tìm được trong sách sử không?”
“Thế giới khác nhau thì sẽ có tư liệu lịch sử khác nhau, những thứ tương tự như Huyền Kim Giáp hoặc Bát Tiên Chung Nam cũng chỉ có trong tư liệu lịch sử của thế giới này mới có người ghi chép”.
Loan Loan nói mấy lời đó khiến Diệp Vĩnh Khang tâm phục khẩu phục.
Không ngờ người mặc dù bình thường trông có vẻ vô tư nhưng lại có hiểu biết rất đặc biệt và kho kiến thức nhiều vô hạn.
Đúng như câu nói của người xưa, đừng đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.
Hai người đi vòng trong địa cung thêm mười mấy phút nữa, Diệp Vĩnh Khang bỗng giơ tay lên tỏ ý Loan Loan dừng lại.
“Sao thế có chuyện gì à?”