Lý Hiểu Đan ở đầu dây bên kia nói: “Có chuyện gì vậy?”
“Kịch bản cô đưa tôi tại sao không giống kịch bản mà bọn họ đang quay?”
Tiểu Mã nghiến răng nói.
Lý Hiểu Đan ở đầu dây bên kia sửng sốt đáp: “Đương nhiên không giống rồi, tôi làm sao có thể đưa kịch bản của bộ phim còn chưa chiếu cho anh được chứ”.
“Hơn nữa khi đó anh chỉ nói rằng đưa cho anh một tập kịch bản, không nói rõ là kịch bản nào, vì vậy tôi đã đưa cho anh kịch bản mà tôi đã viết hồi học tiểu học. Thế nào, không tệ lắm đúng không?”
“Cô dám chơi tôi!”
Tiểu Mã nghiến răng răng rắc: “Lẽ nào cô không muốn bà nội của mình được chữa trị sao?”
Lý Hiểu Đan ở đầu dây bên kia cười nói: “Ồ, chuyện này không cần anh Tiểu Mã phải lo lắng đâu”.
“Nói đến đây tôi phải cảm ơn anh đấy, từ khi anh đưa mọi người rời khỏi đoàn làm phim, tôi đã được nhận vai nữ phụ”.
“Sếp Hạ đưa ra cho tôi mức lương sáu triệu, sau khi biết hoàn cảnh gia đình tôi còn đặc biệt đưa trước cho tôi ba triệu”.
“Bà nội của tôi hiện giờ đang được điều trị ở bệnh viện tốt nhất, phục hồi rất nhanh, mấy ngày nay còn ra quảng trường nhảy được rồi đấy”.
Ầm!
Tiểu Mã chỉ cảm thấy đầu mình nổ tung, lúc đó mới hoàn toàn phản ứng lại, chuyện này từ đầu đến cuối đều là một trò lừa!
“Cô chơi tôi à?”
Cảm xúc của Tiểu Mã hoàn toàn bùng nổ, tức giận nói: “Cô có biết cô làm như vậy sẽ có hậu quả gì không?
Lý Hiểu Đan ở đầu dây bên kia phá lên cười: “Không ngờ anh cũng khá thông minh đấy, lại có thể nhận ra được tôi đang chơi anh”.
“Anh nói hậu quả à, đương nhiên là tôi biết rồi, hậu quả là anh xong đời rồi, chỉ riêng chuyện vu oan giá họa cho người khác đã đủ để anh phải trả giá rồi. Tôi khuyên anh nên lo cho thân mình trước đi, ha ha ha ha!”
Lý Hiểu Đan cười xong liền cúp máy.
“Con nhãi này, mày chờ đấy cho ông!”