Thân phận chính thức của hắn trong công ty rõ ràng chỉ là một nhân viên bình thường cấp thấp nhất, nhưng cứ luôn dựa vào cái mác ‘ngôi sao lớn’ chỉ đông chỉ tây, la lối om sòm, ngoại trừ Kiều Tử Huyên thì hắn không coi bất kỳ ai ra gì.
Ngay cả khi nói chuyện với Kiều Tử Huyên cũng luôn tỏ ra ngang hàng, mở mồm ra là nói ‘chúng ta’, cứ như thể công ty này thuộc quyền sở hữu của hắn và Kiều Tử Huyên vậy.
Đặc biệt là lần này còn quá đáng hơn, nửa đêm hắn chạy đến phòng của Kiều Tử Huyên, điên cuồng gõ cửa, hoàn toàn không quan tâm xem cô ta đã ngủ hay chưa.
Kiều Tử Huyên cứ tưởng là chuyện lớn gì, vì vậy lập tức mở cửa cho Tiểu Mã vào mà chưa kịp thay quần áo.
Nhưng không thể ngờ rằng nửa đêm nửa hôm Tiểu Mã chạy tới quấy rầy cô ta chỉ vì cơn giận cá nhân của mình!
Tuy nhiên với tính khí của Kiều Tử Huyên, chừng nào Tiểu Mã vẫn còn giá trị lợi dụng thì những chuyện vặt vãnh này tạm thời cô ta sẽ nhịn.
Nguyên nhân chính khiến cho Kiều Tử Huyên bùng phát lần này chính là do sự việc của Lâm Đông cách đây không lâu.
Lúc đó, chính Tiểu Mã nảy ra chủ ý, bảo cô ta tìm Lâm Đông tới giúp đỡ, kết quả không ngờ rằng lại gây ra đại họa.
Nếu như không phải vì vấn đề riêng của nhà họ Lâm, nếu như sự việc này làm căng lên, cho dù là nhà họ Kiều của cô ta cũng sẽ bị liên lụy.
Điều khiến Kiều Tử Huyên càng thêm tức giận hơn cả đó là Tiểu Mã lại bày ra vẻ mặt dửng dưng, hoàn toàn không biết chuyện này nghiêm trọng đến mức nào.
Ngược lại còn trách Lâm Đông vô dụng, thậm chí còn ẩn ý nói rằng người của Kiều Tử Huyên không đáng tin cậy.
Kiều Tử Huyên vốn dĩ đã định sửng cồ lên với tên ngu này, nhưng cô ta nghĩ rằng dù sao sự việc cũng qua rồi, mà bây giờ Tiểu Mã vẫn còn giá trị lợi dụng, vì vậy không tiếp tục tính toán với hắn.
Tuy nhiên lần này Tiểu Mã hoàn toàn khiến Kiều Tử Huyên nổi điên rồi.
Là nam chính của bộ phim mới đầu tiên sau khi công ty của cô ta thành lập ở Giang Bắc, hắn không những không cố gắng xây dựng hình tượng tích cực mà ngược lại dăm ba hôm lại đi gây chuyện.
Lần này chọc vào vẫn là kẻ thù truyền kiếp – tập đoàn Huyền Trúc, nếu như đối phương nắm lấy cơ hội này rồi thổi phồng hơn, toàn bộ bộ phim sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng thằng ngu Tiểu Mã hoàn toàn không hề nhận thức được điều này, tất cả những gì hắn có thể nghĩ đến đó chính là sự tức giận của bản thân.
Cùng với một loạt các hành động ngu xuẩn trước đó, Tiểu Mã cuối cùng đã buộc Kiều Tử Huyên – người luôn tỏ ra bình tĩnh phải phát tiết lên.
“Sếp Kiều, xin lỗi, tôi… tôi sai rồi…”
Trước cơn thịnh nộ của Kiều Tử Huyên, Tiểu Mã lập tức chùn bước.
Đừng thấy bộ dạng huênh hoang thường ngày của hắn, thật ra trong xương cốt vẫn là một kẻ hèn nhát và kém cỏi, khi Kiều Tử Huyên khiển trách hắn vài câu hắn lập tức sợ sun vòi vào.
Nhìn thấy bộ dạng rụt rè e sợ của Mã Chí Khôn, trong lòng Kiểu Từ Huyên càng thêm khinh bỉ thằng ngu này, cho rằng người này chỉ biết dùng quyền lực để bắt nạt người khác, không có chút bản lĩnh đàn ông nào.
Nhưng Kiều Tử Huyên tuyệt đối không phải là người bị cảm xúc chi phối, mất bình tĩnh chỉ là thủ đoạn chứ không phải là mục đích của cô ta.
Thấy đánh động như vậy là được rồi, Kiều Tử Huyên lại từ từ giảm âm lượng xuống: “Tiểu Mã, có lúc không phải tôi nói anh, là người của công chúng, mọi hành động hay lời nói đều phải chú ý, nếu không sẽ tự mình đạp đổ hình tượng đấy”.
“Hôm nay tôi mắng anh cũng vì muốn tốt cho anh thôi. Bây giờ Internet phát triển như vậy, nếu những chuyện này lan truyền ra, ngay cả tôi cũng không thể bảo vệ anh được”.