“Ôi chao, tôi lại đột nhiên nhớ ra rồi!”
Ở đầu dây bên kia, bác Hải cười nói: “Cậu đừng cảm thấy thiệt, chuyện này ngoài tôi và một vài người nữa thì không có ai biết đâu đấy”.
“Người mà cậu nhắc tới đúng là đến từ Tây Hải, hai mươi năm trước từng là một nhân vật làm mưa làm gió ở đây. Bởi vì khinh công xuất sắc, biệt danh là lão dơi”.
“Nhưng sau đó không biết vì lý do gì, lão đột nhiên biến mất không dấu vết, tất cả mọi người đều không biết tung tích của lão”.
“Nhưng mới năm ngoái, khi tôi tới thăm một bạn cũ ở Thượng Hỗ, vô tình nhìn thấy lão ăn mày, dáng vẻ trông rất giống lão dơi”.
“Tôi liền để ý theo dõi, sau khi nghe ngóng mới biết được rằng lão già này biến mất hai mươi năm vì muốn trốn kẻ thù của mình”.
“Giả làm lão ăn mày để che giấu thân phận, vô tình gặp được một cậu chủ trong một gia đình giàu có ở Thượng Hỗ, sau đó đã chi rất nhiều tiền để giúp lão giữ bí mật”.
“Mà tên của cậu chủ của gia tộc giàu có ấy, tôi nghĩ cậu đã từng nghe qua, đó chính là siêu sao nổi tiếng hiện giờ Lâm Đông, ha ha, chuyện này thú vị nhỉ…”
Bác Hải còn chưa kịp nói xong, Diệp Vĩnh Khang đã tắt máy, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng!
Lâm Đông!
Không ngờ lại là tên khốn nạn này!
Diệp Vĩnh Khang lúc này hối hận từ tận gan tủy. Lúc đó khi Hoàng Thử Lang nói ra nỗi lo lắng, đáng lẽ anh và Tần Hạc phải chú ý tới, nếu không đã không gây ra họa lớn ngày hôm nay, khiến cho Tần Long Tượng biến thành một đống thịt băm!
“Lão Tần, anh ở đây yên tâm nghỉ ngơi, tôi đi làm chút chuyện”.
Diệp Vĩnh Khang bước vào phòng bệnh, nhìn Tần Hạc rồi bình tĩnh nói: “Chuyện của chú Tần, chuyện của anh, còn có chuyện của vợ con tôi, tôi nhất định sẽ tính toán rõ ràng!”
“Anh Diệp, là Lâm Đông sao?”
Tần Hạc không hề ngốc, rất nhanh đã nghĩ tới Lâm Đông.
Thấy Diệp Vĩnh Khang gật đầu, trong mắt Tần Hạc lập tức nổi lên sát khí lạnh lẽo: “Anh Diệp, tôi đi cùng anh, tôi phải tự tay… á!”
Tần Hạc đang nói chuyện kích động vô tình động đậy cơ thể, vết thương trên người rách ra, lập tức đau đớn rên rỉ.
“Lão Tần, hiện tại tình trạng sức khỏe của anh không tiện cử động, chuyện này cứ giao cho tôi là được rồi”.
Diệp Vĩnh Khang nói.
“Anh Tần, anh Diệp!”
Lúc này, Hoàng Thử Lang nghe được tin tức vội vàng chạy từ bên ngoài vào, hai mắt đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chuyện này tôi nghĩ kỹ rồi, tám phần là do tên khốn Lâm Đông đó đứng sau giật dây!”
“Trên đường tới đây tôi đã phái người đi dò tung tích của tên khốn này. Hắn vẫn đang ở Giang Bắc, trong một trang viên tư nhân ở ngoại ô phía Bắc!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!