"Mày bị điên hả? Sao tự dưng lại đá bàn làm gì, nói cho mày biết nếu làm vỡ cái gì thì theo giá mà đền đó!"
Tần Hạc thấy bàn trà của mình tự dưng bị người khác đá, nhất thời nổi giận đùng đùng.
"Liên quan gì đến mày?"
La Quyên nổi giận nói: “Đừng nói là một bàn trà nhỏ, cho dù là quán karaoke này, đối với bọn tao thì đó chỉ cái búng tay thôi, còn chưa đến lượt mày phải bận tâm”.
"Hừ, chết tiệt.”.
Ngay lúc Tần Hạc sắp lên cơn thịnh nộ, Diệp Vĩnh Khang bên cạnh đột nhiên giơ tay lên, đặt điện thoại lên bàn, nhìn Lâm Đông rồi nói: “Vợ tôi muốn hôm nay tôi về nhà sớm, có chuyện gì bây giờ nói luôn đi, tôi đang vội”.
"Ha ha, bây giờ biết sợ rồi sao? Muốn chạy ư? Nói cho mày biết đã quá muộn rồi!"
La Quyến tưởng rằng Diệp Vĩnh Khang đang sợ hãi muốn chạy trốn, giễu cợt nói: "Có biết một lát nữa ai sẽ đến không?"
"Nghe xong đừng sợ đến mức vỡ mất gan chó của mày đấy, vua thế giới ngầm ở Giang Bắc - Hoàng Thử Lang, anh Hoàng, chính là bạn của anh Đông chúng tôi!"
"Đợi lát nữa anh Hoàng đến đây, nhất định sẽ xé xác mày ra, cái thứ không biết điều, ngay cả anh Đông cũng dám xúc phạm!"
Diệp Vĩnh Khang nghe thấy những lời này, dở khóc dở cười: “Tôi thật sự rất vội, có chuyện gì nói ngay bây giờ không được sao?"
Ngay khi La Quyên vừa định lên tiếng, Lâm Đông đột nhiên nói: “Cũng được, vậy trước tiên chúng ta hãy nói rõ ràng mọi chuyện đi, chuyện hôm nay, mày định sẽ giải quyết như thế nào?"
Diệp Vĩnh Khang nghĩ ngợi một lúc, nói: “Mặc dù là do các người có lỗi trước, nhưng tôi đánh người hình như cũng không đúng lắm”.
"Như vậy đi, tôi đưa cho cậu năm nghìn tệ xem như tiền thuốc men, tôi cũng không dùng sức đá cậu, nên mua chút thuốc bôi là được rồi".
Anh vừa dứt lời, sắc mặt của Lâm Đông và La Quyên lập tức thay đổi.
Năm nghìn tệ ư?
Chết tiệt, tên này đang nói đùa sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!