Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 “Dù sao hôm nay tôi cũng không quan tâm. Nếu thứ rác rưởi này không liếm sạch bã trà trên đất, tôi sẽ không làm việc nữa. Các người thích ai thì bảo người đó đi mà diễn, dù sao hôm nay tôi cũng không còn tâm trạng quay phim nữa!”  

 

“Anh Mã, chuyện này…”  

 

Sắc mặt đạo diễn râu ria trắng bệch ra, những nhân viên bên cạnh thậm chí còn không dám thở mạnh.  

 

Do dự một hồi, cuối cùng đạo diễn râu ria đưa ra sự lựa chọn, nhìn thanh niên đang run rẩy vì sợ hãi, thở dài nói: “Làm theo lời anh Mã đi”.  

 

Tất cả mọi người đều nhìn cậu ấy bằng ánh mắt đồng cảm, bao gồm cả vị đạo diễn.  

 

Nhưng không có ai đúng ra nói giúp cậu ấy, có trách thì chỉ có thể trách cậu ấy xui xẻo, ai bảo cậu ấy động vào anh Mã khi tâm trạng hắn đang không tốt chứ?  

 

Cậu thanh niên trẻ tuổi đó cắn chặt môi, nước mắt lưng tròng, mặc dù rất nhục nhã, nhưng cậu ấy buộc phải đối mặt vì cuộc sống.  

 

Vừa định quỳ xuống, bên cạnh đột nhiên vang lên giọng nói bình thản của một người đàn ông: “Tiểu Mã, lâu ngày không gặp, sao tự nhiên lại nổi nóng thế?”

 

“Anh Diệp, sao anh lại đến đây?”  

 

Tiểu Mã khi nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang tỏ ra hơi ngạc nhiên, nhưng hắn vẫn không đứng dậy, giọng điệu chỉ là có chút kinh ngạc mà thôi.  

 

Diệp Vĩnh Khang quay đầu lại, liếc nhìn thanh niên lương thiện bên cạnh, cười với Tiểu Mã, hỏi: “Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?”  

 

Tiểu Mã vội vàng nói: “Thằng ngu này làm tôi tức chết luôn. Tôi nói tôi khát, bảo cậu ta mang trà cho tôi, nhưng cậu ta lại pha cho tôi thứ tào lao này!”  

 

Tiểu Mã tức giận chỉ vào bã trà trên đất, hằn học nói với cậu thanh niên lương thiện: “Loại này là cho người uống sao? Mày muốn chống lại tao đúng không?”  

 

Vị trợ lý đó vừa sợ hãi vừa ấm ức nói: “Anh Mã, đây là loại trà ngon nhất của đoàn phim rồi…”  

 

“Đụ mẹ mày!”  

 

Anh Mã hung hăng đập vào tay vịn ghế, tức giận nói: “Đừng tưởng rằng tao không biết, thứ này trong siêu thị chỉ bán có vài trăm tệ. Loại này mà cũng được gọi là trà sao?”  

 

“Thằng chó này mày cho ông uống thứ này, thứ này là để cho người uống à? Tao thấy có khác gì đồ cho lợn đâu!”  

 

“Anh Mã, xin lỗi, tôi…”  

 

Thanh niên lương thiện lo lắng đến mức suýt khóc, đang định biện hộ, Diệp Vĩnh Khang khẽ giơ tay lên, nhìn đối phương cười nói: “Cậu tên là gì?”  

 

Cậu thanh niên liếc nhìn Diệp Vĩnh Khang, tuy rằng không biết thân phận của đối phương, nhưng ngay cả anh Mã cũng phải nể mặt anh, cho nên cậu ấy không dám chậm trễ, nhanh chóng đáp: “Tôi là La Hâm, là người quản lý hiện trường ở đây”.  

 

Diệp Vĩnh Khang gật đầu đáp: “Ừ, La Hâm, tôi hỏi cậu, những nhân viên khác ở đây cũng uống loại trà này sao?”  

 

La Hâm vội vàng lắc đầu nói: “Hoàn toàn không phải, tôi nghe nói anh Mã thường ngày khá cầu toàn, vì vậy đặc biệt chạy tới siêu thị mua loại trà cao cấp này, những nhân viên khác đều uống loại trà bình thường hoặc là nước khoáng thôi”.  

 

“Mẹ, thằng nhãi, mày gọi loại trà một trăm tệ là loại trà cao cấp à, mẹ mày có hiểu…”  

 

Tiểu Mã ở bên cạnh khi nghe thấy câu này lập tức xù lông lên.  

 

“Tiểu Mã, vậy cậu thấy loại trà thế nào mới được gọi là cao cấp?”  

 

Diệp Vĩnh Khang ngắt lời đối phương, cười hỏi.  

 

Tiểu Mã lạnh lùng hừ một tiếng, hất cằm lên nói: “Phải như kiểu Vũ Tiền Long ấy, đó mới là thứ mà người có thân phận như tôi uống, mấy loại một trăm tệ này chỉ thích hợp cho heo thôi”.  

 

Sắc mặt những nhân viên còn lại ở bên cạnh lập tức xanh ngắt, có thể thấy được rằng họ đang rất tức giận.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!