Tiêu Hà sau khi thức dậy anh liền đi thẳng tới công ty. Còn Lộ Châu vừa mới xin nghỉ việc ở chỗ cũ nên cô cũng không có đi làm
Vì hợp đồng tình yêu này lương đã gấp 10 rồi nên cô sẽ chỉ ở nhà cùng phụ giúp mọi người làm việc và ra dáng là Tiêu Phu Nhân để anh đỡ nhọc lòng
Cả đêm hôm qua Tiêu Hà vì bị Lộ Châu làm cho mất ngủ vậy nên hôm nay lên công ty anh không có được vui vẻ là bao
Đến mấy em chân dài hôm nay tới làm phiền anh đều bị anh đuổi đến tháo chạy
“Sếp à lần đầu tiên tôi thấy anh chê méng đấy”
“Hôm nay tâm trạng không được vui”
“Ôi ai có lá gan lớn dám chọc giận ngài đây?”
“Cậu im miệng được không? Công việc tài liệu rời sang buổi chiều hết giờ tôi phải đi ngủ đừng để ai đến làm phiền tôi”
“Được sếp ngài ngủ ngon”
Sở Hưng là trợ lý cũng là cánh tay đắc lực của Tiêu Hà trong giới thương trường cũng như trong xã hội ngầm này
Anh luôn trung thành tận tuỵ hết mình với Tiêu Hà. Anh ơn mang Tiêu Hà vì nhờ có Tiêu Hà mà anh mới có ngày hôm nay
———————————————————————
Tại nhà riêng Tiêu Phủ!
“Mình sẽ làm vài món thật ngon mang đến cho anh ta vậy coi như là lời xin lỗi chuyện tối qua”
-Hazz rõ ràng là bản thân khi ngủ đâu có cảm thấy là không ngoan đâu nhỉ. Thật là cũng tại cái nết ngủ kì cục này mà giờ không biết đối diện với anh ta thế nào
Lộ Châu nghĩ thầm trong bụng trưa nay cô sẽ nấu vài món thật đặc biệt để tới chuộc lỗi với anh
Cô làm một ít bánh hoa quả để anh tráng miệng. Nấu một chút đồ ăn ảm đạm nhưng không thiếu phần tinh tế và đầy đủ dinh dương . Cô còn pha thêm cả trà đào mang theo đưa anh để giúp anh có tinh thần sảng khoái hơn
“Bây là cũng đã 9 giờ hơn rồi. Thôi để 10 giờ hãy mang đến vậy chăvs giờ này anh vẫn đang xử lý công việc”
Tại Tiêu Thị!
Trong văn phòng rộng lớn ấy có thêm một phòng ngủ riêng vip dành cho Chủ Tịch. Tiêu Hà nằm bên trong đánh một giấc dài đến tận 10 giờ trưa vẫn không chịu dậy
Anh thật sự muốn hôm nay lười biếng một chút. Muốn cơ thể cô độc này được hưởng thụ một chút
Tại Tiêu Phủ!
“Đã 10 giờ tròn bây giờ mình đi từ nhà đến công ty sẽ mất 30’ đi xe vẫn vừa vặn kịp giờ nghỉ trưa”
Nói rồi Lộ Châu sách theo hộp cơm đi thẳng ra đến đường lớn
Cô bắt lấy một chiếc taxi sau đó đưa địa chỉ của công ty Tiêu Hà cho người lái xe
“Cho tôi đến Tiêu Thị”
“Tôi biết rồi”
Trên đường đi cô ngắm nhìn cảnh vật đường xá. Đã mấy ngày rồi cô không được chạy xe bon bon đi giao hàng như trước kia. Tuy hơi vất vả nhưng đổi lại là niềm tự do
Còn bây giờ cô giống hết con chim nhỏ bị nhốt trong lồng làm gì đi đâu cũng đều bị quản thúc tuy việc nhẹ lương cao nhưng cô không hề cảm thấy vui vẻ là bao