Du Họa hoảng sợ: “Cái gì chứ, không phải em mới làm rồi sao…?”
“Vừa rồi chỉ mới là khởi động làm nóng người thôi cô bé, hiện tại mới là bài tập chính thức rèn luyện thể lực.”
Giản Mặc Thư vuốt vuốt bụng nhỏ hơi phồng của cô, bên trong chứa đầy « tinh hoa » của anh đó nha: “Không phải em cho rằng mới làm có một lần là có thể leo núi hả?”
« Mới không có! »
Du Họa phồng má oán hận: Lúc trước là ai nói làʍ ȶìиɦ là bài tập vận động không cần ra khỏi nhà cũng có thể rèn luyện thể lực, còn không phải là anh sao! Hiện tại lại không thừa nhận hả!
Bây giờ dùng một từ để hình dung Giản Mặc Thư xấu xa đó chính là….Đại móng heo!
Giản Mặc Thư đặt Du Họa lên mặt đất, hai tay đỡ eo cô, từ từ đem côn thịt đã biến mềm rút ra, trong quá trình rút ra không tránh khỏi mang thêm một lượng lớn thủy dịch, thủy dịch trong suốt trộn lẫn tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng đục, men theo cán côn màu tím đỏ cùng với hai đùi trắng nõn của cô chầm chậm chảy xuống, còn có 1 ít nhiễu xuống sàn nhà phát ra tiếng vang nhỏ xíu.
“Em chắc không có đi qua phòng tập thể hình đúng không? Tự chọn một món chơi chơi một chút đi.”
Giản Mặc Thư vỗ vỗ ʍôиɠ nhỏ của cô, ʍôиɠ thịt mang theo cánh hoa cùng nhau chấn động, một vài giọt thủy dịch bên trong bị ném ra ngoài, văng khắp nơi trêи bắp đùi hoặc trêи sàn nhà.
Thực sự chỉ là đơn giản để cô tập thể ɖu͙ƈ rèn luyện thể lực sao?
Du Họa nghi ngờ quay đầu liếc Giản Mặc Thư một cái, nhưng lại không dám biểu hiện quá rõ ràng, bằng không… Giản Mặc Thư một khi so đo tính toán đến, tiểu huyệt cô lại phải…, thôi bỏ đi, nghĩ cũng đừng nghĩ (;¬_¬)
Giản Mặc Thư không có lưu ý đến suy tính của cô, đi thẳng đến móc treo tường sau lưng cửa phòng gym gỡ xuống một cái khăn lông lớn vắt lên vai, tiếp đến xoay người lại đi đến góc tủ giày lấy ra 2 đôi giày thể thao, sau đó đặt 1 trong 2 đôi xuống trước mặt Du Họa.
Hai màu trắng hồng đan xen, tràn ngập sức sống lại không mất đi cảm giác thiếu nữ, quan trọng nhất là vừa nhìn thì biết chính là giày mới.
“Thử xem mang có hợp không?”
“Anh,… mua khi nào dzạ?”
“Mấy ngày trước.”
Mấy ngày trước anh mua nó, ngay cả nhãn mác đều cắt, không có trực tiếp đưa cho cô mà là để ở trong tủ giày phòng gym.
Du Họa đỏ mặt cúi đầu nhìn tiểu huyệt mình còn đang không ngừng chảy nước.
Thật không phải là cô muốn như vậy nha….
Giày vừa vặn đến bất ngờ, còn dư một chút không gian vô cùng thoải mái. Cô quay đầu muốn cảm ơn anh, lại phát hiện Giản Mặc Thư đang cầm khăn lông lau côn thịt sạch sẽ. Côn thịt vừa mới phát tiết xong đã biến trở về hình dạng ban đầu, lặng yên rũ xuống giữa hai chân người đàn ông, hoàn toàn không cách nào tưởng tượng vật vừa rồi còn ở trong cơ thể cô điên cuồng va chạm, lại có thể có dáng vẻ ngoan ngoãn như thế này.
Du Họa nhớ đến thể nghiệm vừa rồi bị làm thông thấu đến vậy, hoa tâm liền một trận bủn rủn.
Cô hơi run, hai chân bước từng bước nhỏ, huyệt khẩu hơi hơi mở chảy càng nhiều thủy dịch, tí tách đọng lại trêи sàn nhà. Hình thành một vệt nước thật dài dưới bước chân của Du Họa.
Du Họa đối với chuyện này hoàn toàn không biết mô tê gì cả, mà Giản Mặc Thư ở sau lưng chứng kiến cảnh tượng ɖâʍ mĩ này hầu kết hơi nhúc nhích: F*ck, tinh hoa bắn cho cô đều chảy ra hết, quả nhiên vẫn là muốn rót đầy, nhiều hơn nữa mới được mà.
Nhìn về phía đống dụng cụ, thiết bị thể thao, Du Họa cũng chỉ biết có tạ tay, xe đạp sống động như thật, còn có máy chạy bộ, đai rung mát xa.
Cô liếc mắt một cái liền nhìn trúng máy chạy bộ có trang bị đai rung mát xa. Chân của cô còn có chút mềm, vừa lúc có thể mát xa thư giãn một cái nha.
Giản Mặc Thư đi tới trước máy chạy bộ, nhìn thấy Du Họa ngồi dưới đất hai tay ôm đầu gối, hai cái chân nhỏ được treo giữa không trung trêи một chiếc đai không ngừng rung.
Vẻ mặt Du Họa vô tội nhìn anh, thật tình không biết dáng vẻ bây giờ của mình có bao nhiêu quyến rũ người ta.
Mềm mại trắng nõn do sự chấn động mà hình thành một làn sóng run rẩy, đầu nhũ hồng hào nhẹ nhàng xoay tròn trong không khí, thỉnh thoảng đập vào cánh tay sau đó bởi vì sự đàn hồi mà bật lại nhanh chóng. Hai chân cô nâng lên, tiểu huyệt không có bất kỳ quần áo và đồ dùng hằng ngày che đậy cũng phơi bày trong không khí, lúc này Giản Mặc Thư mới nhìn thấy kiệt tác cảnh đẹp mà anh tạo ra.
Bụi cỏ hơi lộ ra bên trong khe hở của bắp đùi, trêи đó còn dính đầy đồ vật màu trắng đã có xu hướng hơi khô, toàn bộ tiểu huyệt bởi vì bị lưc đánh của hai túi ngọc mà đỏ bừng, ướt nhẹp hiện lên ánh nước. Hai mảnh thịt trai bởi vì khoảng cách gần với chân nhỏ, nên cũng run rẩy theo độ rung tác động lên đôi chân, huyệt khẩu không che đậy cùng với đường đi bên trong động đào nguyên, tất cả đều tiến vào trong mắt Giản Mặc Thư.
Ở dưới cái nhìn chăm chú của Du Họa, Giản Mặc Thư bước lên máy chạy bộ, điều chỉnh tốt tốc độ, bắt đầu chậm chạy.
Bởi vì có đài điều khiển che, lấy góc độ Du Họa ngồi dưới đất chỉ có thể thấy được đầu của anh cùng với từ vùng bụng dưới đi xuống.
Cô không dám nhìn vào mắt Giản Mặc Thư, xoay qua chỗ khác thì lại có vẻ giống như cố tình tránh anh còn không kịp. Vì vậy cô chỉ có thể cúi đầu nhìn hai chân thon dài có lực của anh, khóe mắt nhìn cự long theo động tác thân thể mà đang vung vẩy.
Đại khái qua 2, 3 phút. Đột nhiên « Tít » một tiếng, dải băng chuyền ngừng lại.
Du Họa ngẩng đầu, va chạm vào tròng mắt đen của Giản Mặc Thư.
“Bảo bối, nghỉ ngơi đủ rồi, lên đây nào.”
Cô hoảng sợ nhìn về phía giữa chân của anh, phát hiện cự long lúc trước ngu ngoan, lúc này đã tỉnh giấc, biến thành bộ dạng dữ tợn, nhổng lên thật cao, vận sức chờ phát động.
“Leo núi trừ bỏ thể lực, lực ý chí cũng không thể thiếu. Dùng tiểu huyệt ngậm lấy côn thịt chạy bộ, là khảo nghiệm thể lực cùng với ý chí của em. Để anh xem nào, Họa Họa có thể kiên trì được bao lâu ha.”(~^▽^)
——————
Giản Mặc Thư:Vì có thể thuận lợi mang Họa Họa ra ngoài phác họa, với tư cách của một người thầy, anh đây rất có cống hiến tinh thần nha. (~‾⌣‾)~
Du Họa: Hừ, cố ý dùng giày thể thao lấy lòng em, có phải sớm đã tính toán phòng gym play không hả ?
(Lời tác giả: Chúng ta quá mức nghĩ xấu cho thầy Mặc Thư rồi nha, thật ra mỗi một loại dụng cụ, thiết bị đều đã nghĩ kỹ sẵn cho hai người chơi, làm Du Họa tự mình chọn thiết bị = làm cô tự mình chọn cái play a, Họa họa dùng máy chạy bộ chính là máy chạy bộ play) (~^▽^)