Chương 637
Phong Hàng Lãng hơi hơi cau mày: "Cô chắc chăn cô không cân món quà này chứ?”
"Đúng! Tôi không cần!”
Tuyết Lạc một lần nữa đáp lại bằng giọng nói chắc nịch. Người đàn ông này quá ngang ngược rôi!
Anh đã có thể không thừa nhận người vợ cô đây trong một thời gian dài như vậy, sao cô lại phải muôi mặt mở cái hộp gâm này I ra, sau đó lại đúng như dự đoán của anh: lấy ra tờ giây kết hôn bên trong, rồi vui mừng nhảy múa giồng như một con ngôc?
Tuyết Lạc chắc chắn không muốn để người đàn ông này như ý!
"Lâm Tuyết Lạc, bỏ qua cơ hội này rôi, thật sự sẽ không CÓ CƠ hội thứ hai! Phải nắm bắt thời cơ, mất rồi sẽ không có lại được nữal Cô phải suy nghĩ cho kỹ sa bởi vì không phải ngày nào tôi cũng có tâm trạng đề tặng quả cho cô thê này!”
Vẻ mặt Phong Hàng Lãng bắt đầu nghiêm túc. Nhuôm sự hung hăng nhàn nhạt khi bị phụ nữ từ chối.
Phong Hàng Lãng càng nói như vậy, Tuyết Lạc càng không muôn chấp nhận cách thừa nhận mang tính ép buộc của anhI "Nếu anh thật sự muốn tặng quà cho tôi, vậy thì tặng tám vạn tê đi! Tốt nhất thì mười vạn! Tôi thiêu tiền, tôi thích tiền!”
Tuyết Lạc nghĩ đến việc mình và đứa bé đang cân mười vạn tệ làm phí sinh hoạt sau này.
Đôi mắt đẹp của Phong Hàng Lãng trầm Xuông: "Chỉ có mười vạn tệ? Có ít quá không?”
"Giá trị của tôi chỉ có như vậy! Tôi tự mình hiểu lầy!” Tuyết Lạc bôi đen bản thân.
Phong Hàng Lãng lắc nhẹ cái hộp gầm trên tay, nheo mắt đánh giá vẻ mặt vô cùng bình tĩnh của Tuyết Lạc.
"Mười vạn tệ ôi có thê cho côI
Nhưng cô phải dùng chính mình đề kiếm tiền!”
Người đàn ông này vần lãnh khốc như vậy. Có lễ sự cảm động cũng chỉ là khoảnh khắc. Nhưng ăn sâu trong lòng, lại chỉ có cái mác ham tiên của Lâm Tuyết Lạc cô mà thôi.
Tuyết Lạc khẽ thở dài: "Vậy thì bỏ đi!
Mười vạn tệ này, tôi KHôi di cân nữal”