Phong Hàng Lãng có gương mặt đẹp trai lại mạnh mẽ, góc cạnh sắc sảo, anh tuấn.
Đẹp trai cường thế, tài trí lại hoang dã: môi mỏng mát lạnh, đường nét phi phàm, sống mũi cao, tràn đầy ngang ngược.
Cho dù là gương mặt tuấn tú đã bị ẩn dưới sự lạnh lùng, cũng lộ ra tới mười phần hấp dẫn.
Hắn có làn da màu lúa mạch, bởi phải cho anh trai Phong Lập Hân lấy làm giải phẫu cấy ghép da nên được chăm sóc tương đối cẩn thận. Giống như tơ lụa, khỏe khoắn và mềm mại.
Một chiếc vali màu đen được mở ra, bên trong đựng tấm da nhân tạo đắt tiền từ Mỹ, bề mặt đầy những vết sẹo. So với đạo cụ trong phim ảnh của diễn viên còn có phần tinh xảo, giống thật hơn.
Món đạo cụ này chỉ được dùng đúng một lần. Đó là khi Phong Nhất Minh dẫn người đến thăm cháu Phong Lập Hân, Hàng Lãng dùng nó để lừa Phong Nhất Minh. Lúc ấy vóc dáng và tình trạng của Phong Lập Hân thực sự rất tệ, tựa như mạng sống chỉ còn một đường mỏng manh. Phong Nhất Minh cũng chẳng phải tốt bụng mà đến hỏi thăm sức khỏe, mà là tới xem người cháu Phong Lập Hân đã chết hay chưa, hắn mới có thể kế thừa tập đoàn Phong thị.
Không nghĩ tới, tối nay lại phải dùng đến món đồ này một lần nữa.
“Nhị thiếu gia, Tuyết Lạc là cô gái tốt, người thật sự muốn mặc thứ này hù dọa cô ấy sao?” Quản gia Mạc không đành lòng.
Tuyết Lạc lúc ở Hạ gia hẳn đã chịu không ít ủy khuất, đương nhiên chồng của cô là Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng hoàn toàn không biết điều này. Cuộc sống này của cô không biết đã phải trải qua bao nhiêu khó khăn rồi.
“Một ả đàn bà dối trá, đạo đức giả như vậy, có đáng để ông bênh vực đến thế không? Ông còn nói thay cô ta, tôi sẽ lập tức đuổi cô ta về! Để cho cô ta thảm hại đến mức nửa bước chân cũng không bước được ở Thân Thành này!” Giọng nói của Phong Hàng Lãng lạnh lùng như có thể đóng băng cả không gian.
Quản gia Mạc im lặng, bắt đầu giúp Hàng Lãng khoác tấm da nhân tạo lên. Bởi vì là đồ được thiết kế riêng cho Phong Hàng Lãng, năm phút sau, một Phong Hàng Lãng anh tuấn đã biến thành con quái vật mặt mày dữ tợn.
Gương mặt đó, quỷ dị đến mức kẻ nào nhìn cũng phải dựng cả tóc gáy.
Phong Hàng Lãng dán thiết bị thay đổi giọng nói bỏ túi lên dây thanh quản, thanh âm lập tức trở nên khàn khàn già nua. “Gọi người phụ nữ kia vào. Nói là tôi đang đợi cô ta trên giường tân hôn.”
Quản gia Mạc lắc đầu thở dài một tiếng rồi đứng lên, không khỏi cảm thấy thương xót cho cô dâu mới là Lâm Tuyết Lạc. Ông không thể không cảm thấy, việc Đại thiếu gia gấp gáp ép Nhị thiếu gia cưới vợ như thế này đến cuối cùng là đúng hay sai!
Trong phòng khách dưới tầng, Tuyết Lạc im lặng nhìn cuốn sách mà dì An vừa đưa cho mình đọc tạm, khung cảnh yên tĩnh như một bức tranh sơn dầu.
“Tiểu thư Tuyết Lạc… à không, phải gọi là phu nhân mới đúng. Thiếu gia đang ở trong phòng tân hôn trên tầng đợi người.” Quản gia Mạc thận trọng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!