Chương 594:
“Tôi không phải ghét bỏ anh tôi, mà là ghét bỏ côi”
Lần này, Phong Hàng Lãng cự tuyệt rất rõ ràng, không hê đề lại chút không gian nào cho Lam Du Du nghĩ nhiêu.
Thấy cô gái mình yêu nâng đũa thật lâu, Phong Lập Hân thực sự đau lòng.
*“Du Du, để anh ăn cho. Mây ngày nay anh đang nhạt miệng, muôn ăn thịt”
Phong Lập Hân không muốn đề Lam Du Du quá khó coi. Miêng thịt Đông Pha trên đũa không có thê đưa miệng Phong Hàng Lãng, mà cũng không muôn đưa vào miệng Phong Lập Hân, cuôi cùng được Lam Du Du tự ăn hết.
Đôi mắt xinh đẹp của Lam Du Du đong đầy nước mắt.
“Còn dám nói là làm bảo mẫu cho anh tôi, xem thái độ của cô đi, ngay từ đầu đã không đủ tiêu chuẩn!”
Phong Hàng Lãng lấy chiếc thìa từ trên by Lam Du Du, bắt đầu tự đút cho Phong Lập Hân ăn.
“Phong Hàng Lãng, tôi hận anh!” Lam Du Du đâm lệ chạy đi. Để lại Phong Hàng Lãng thờ ơ, và Phong Lập Hân đau lòng không thôi.
Phong Hàng Lãng đút canh thuôc, Phong Lập Hân không há môm; Lam Du Du khóc lóc rời đi, dường nhứ cũng mang theo trái tim của anh.
“Hàng Lãng, không phải một miếng thịt thôi sao, em ăn là được mà?”
“Phong Lập Hân, anh có chút tiên đô có được không? Đó. chính là người phụ nữ mà anh yêu đến chết đi sông lại! Tương lai có lẽ còn có khả năng trở thành chị dâu của em.
Thế mà anh bảo em ăn miệng thịt mà cô ây đút cho? Sao. tầm mắt anh hạn hẹp thê?”
Phong Hàng Lãng hung hăng trách măng, không hê lưu tình với Phong Lập Hân.
“Có phải là em ngủ với cô ta thì anh cũng có thể nhịn không hả?”
Phong Hàng Lãng kích tướng hỏi.
Phong Lập Hân im lặng, không biệt đáp lại thê nào. Thật lâu sau mới nghẹn ra một câu: “Thật ra anh cũng nhìn ra được, Du Du thích em”
Tâng cửa sổ giấy này, cuối cùng vẫn bị Phong Lập Hân tự mình chọc thủng.