Chương 582:
Tuyết Lạc hỏi một câu cực kỳ ngu ngốc và ngây thơ. Phong gia này là địa bàn của Phong Hàng Lãng anh, anh đương nhiên muôn về là về.
Còn chuyện lúc nào trở về, căn bản không cần phải báo cho. Lâm Tuyết Lạc cô được chứ?
"Đói à?”
Phong Hàng Lãng dịu dàng hỏi.
Trên khóe môi Tuyết Lạc, còn dính sữa chua màu trăng; Phong Hàng Lãng rướn người tới, dùng đâu lưỡi liễm hết chỗ sữa chua màu trắng đó đi.
Tuyết Lạc lập tức hóa đá. Hoàn toàn quên mất phản kháng là gì. Chứ đừng nói tới chuyện phải chạy khỏi người đàn ông nguy hiêm này!
"Tôi cũng rất đói....cho tôi ăn nữa”
Phong Hàng Lãng giam cô ở giữa anh và tủ bát.
Gần đến mức Tuyết Lạc có thể ngửi thấy được trong hơi thở của người đàn ông, nông đậm mùi rượu Whisky nguyên chất
"Tôi ăn no rồi, cho anh hết đầy!”
Tuyết Lạc ngoan ngoãn, hào phóng đưa sữa chua trong tay đến trước mặt Phong Hàng Lãng.
"Nhưng tôi không muốn ăn cái này”
Một cái chân dài, mạnh mẽ của Phong Hàng Lãng đã đưa tới, đem hai chân Tuyết Lạc tách ra, ép cô làm thế nào cũng không thề khép lại được.
"Trong tủ lạnh vẫn còn! Là sữa chua việt quất, có lẽ anh sẽ thích”
Tuyết Lạc không biết rốt cuộc người đàn ông này muôn ăn cái gì, nhưng cô lại có một dự cảm mãnh liệt răng giờ phút này người đàn ông này rât nguy hiểm.
Không chỉ vì mùi rượu trong hơi thở anh, còn có cả hành động của anh.
Đúng! Hành động của anh, thật sự rất nguy hiễm!
"Tôi muốn ăn thứ khác”
Giong nói Phong Hàng Lãng trầm thâp, xen lân hương rượu say nồng, khiến người nghe dường như cũng muốn say theo. "Vậy tôi đi gọi dì An. Nấu mì cho anh ăn”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!