Chương 549:
Toàn thân nhuốm một vằng hào quang mờ nhạt, Phong Hàng Lãnh đẹp trai đến nghẹt thở.
Tuyết Lạc không dám bỏ lỡ tư thế đứng thắng của người đàn ông, cô biệt người đàn ông này không thể thuộc về cô, Lâm Tuyết Lạc.
Cô đã rất có gắng để yêu nhưng trái tim quá khiêm tôn khiên cô ngại tiên tới.
Nếu người mà cô kết hôn là Phong Lập Hân, có lẽ bây giờ cô không phải cay đăng như vậy!
Tuyết Lạc đặt bát thuốc trong tay trở lại bàn Cô biết rằng chỉ cần Phong Hàng Lãnh ở nhà, anh thường sẽ tự mình đến chăm sóc cho anh trai.
“Hàng Lãnh, anh đã ở đâu đêm qua vậy?” Lam Du Du hỏi. Cô mơ hồ nhớ tới lời của Phong Hàng Lãnh: Con sói xấu lớn này chỉ thú vị khi bắt con cừu nhỏ. Bạn đã thầy con sói xấu lớn thích chơi với hỗ cái từ bao giờ chưa?
Vì vậy, cô ta phải học để trở nên ngoan hơn: trở thành một con cừu nhỏ ngoan ngoãn! Ít nhất bên ngoài là như vậy! Về mức độ nững nịu, cô ta là một diễn viên xuât chúng! "Hoa trong nhà này không thể hái, tôi chỉ có thê ra ngoài hái hoa dại!”
Phong Hàng Lãnh nói với vẻ quyến luyến.
"Cái gì? Anh ra ngoài tìm ... tìm gái?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Lam Du Du đột nhiên bao trùm một màu lửa giận: "Những người phụ nữ đó có thê cho một nghìn người, một vạn người lên giường, anh không thấy bản sao?” Tuyết Lạc cảm thấy thực sự đau đớn trong lòng.
Mặc dù cô không tin rằng Phong Hàng Lãnh sẽ bỏ anh trai đang bệnh nặng của mình để đi tìm gái Bản hoa. Phong Hàng Lãnh cầm lấy chiếc khăn mà dì An đưa cho, sau khi lau tay_ sạch sẽ, anh gắp thức ăn tâm thuốc và bắt đầu cho anh trai Phong Lập Hân ăn như Tuyết Lạc mong đợi.
"Hàng Lãnh, hôm qua em thực sự đi hái...thực sự đi làm bậy bạ sao?”
Bởi vì vẫn còn hai người phụ nữ ở đó, Phong Lập Hân nói giảm đi rât nhiêu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!