Chương 335:
Phong Hàng Lãng siết chặt người phụ nữ đang sợ hãi trong vòng tay của mình, từ thê nhìn từ trên cao xuống đầy cao quý và kiêu ngạo, tức giận nhìn chằm chằm người phụ nữ.
Hóa ra chờ ở đầu ra của ngõ nhỏ chỉ là chiếc xe thể thao Ferrari dùng để dương đông kích tây, Phong Hàng Lãng Không ở bên trong. Anh lại ôm cây đợi thỏ chờ ở lỗi vào.
Hay cho người đàn ông ác ma gian trá đến cực điểm này!
Mình và Phương Diệc Ngôn đều bị anh đùa giỡn! Bộ não này có cân hoạt động tốt đến vậy không cơ chứ!
Tuyết Lạc bị Phong Hàng Lãng cưỡng ép từ trên xe máy xuông, Phương Diệc Ngôn mắt trọng tâm, cả người và xe cùng ngã ra ven đường.
“Phương Diệc Ngôn, anh không sao chứ?” Tuyết Lạc lo lăng hỏi một tiếng.
“Anh không sao.”
May là tốc độ của xe máy không cao, Phương Diệc Ngôn ngã cũng không bị thương, vật lộn vài cái rồi anh ta đã tự mình đứng dậy được.
“Phong Hàng Lãng, anh mau thả Tuyết Lạc raÏ” Phương Diệc Ngôn vọt đên, dáng vẻ muốn liễu mạng với Phong Hàng Lãng.
“Thả cô ấy?” Phong Hàng Lãng giễu cợọt hừ một tiêng: “Anh dựa vào cái gì mà bảo tôi nhường cô ấy? Có tư cách gì mà bảo tôi thả cô lấy?
“Dựa vào việc tôi thích cô ấy! Dựa vào việc tôi yêu cô ây!”
Phương Diệc Ngôn gân như là hét lên những lời đã kìm nén trong lòng suốt hai ba năm qua. Anh vận liên muốn tìm cơ hội đề thổ lộ với Tuyết Lạc, nhưng lại sợ mình thổ lộ rồi sẽ bị Tuyết Lạc từ chối.
Những lời này hét lên làm chắn động màng nhĩ. Phương Diệc Ngôn sử dụng hệt toàn bộ sức lực của mình.
Không chỉ có Tuyết Lạc ngạc nhiên, ngay cả Phong Hàng Lãng cũng hơi ngây ra.
Một người đàn ông vậy mà lại. đứng ngay trước mặt một người chồng, tỏ tình với vợ của anh ta sao?
“Phương Diệc Ngôn, cái thứ cặn bã này! Anh thật sự dám nhòm ngó người phụ nữ của tôi? Anh ăn gan hùm mật gầu rồi phải không?” Phong Hàng Lãng cảm thây năm đâm của mình lại bắt đầu ngửa ngáy.
Người phụ nữ của anh? Từ khi nào mình lại thành người phụ nữ của Phong Hàng Lãng rồi?
Tuyết Lạc vẫn chưa hoàn hồn từ tiếng hét của Phương Diệc Ngôn lại ngân ra lần nữa.