“Này:
Từ Huy Vũ thấy Nhạc Thanh Dao cứ trơ trơ ra nhìn mình thì lại đưa tay ra quơ quơ trước mặt của cô.
Hành động này của Từ Huy Vũ càng khiến cho Nhạc Thanh Dao khẳng định được. Người này với người con trai tối ngày hôm qua đã khoác áo khoác cho cô là một. Trong đầu Nhạc Thanh Dao bỗng dưng lóe lên ý nghĩ trêu chọc. Khóe miệng Nhạc Thanh Dao kéo lên thành nụ cười quyến rũ, cô đẩy người về trước, bắt chéo chân rồi chống căm. Thân hình bốc lửa của người con gái trong chiếc váy xẻ sâu lập tức được phô bày. Ánh mắt Nhạc Thanh Dao khẽ chớp chớp nhìn 'Từ Huy Vũ mà nói.
“Cậu là học sinh lớp này à?”
“Ừ, tôi là ban cán sự môn này. Cậu cho tôi thu bài tiểu luận nhé.”
Từ Huy Vũ vẫn duy trì nụ cười vô tư của mình mà nói. Anh chẳng nhận ra cô gái này có gì đặc biệt mà chỉ làm theo lời thầy giáo thu bài mà thôi. Hôm nay Nhạc Thanh Dao hoàn toàn khác với dáng vẻ nhếch nhác ngày hôm qua, Từ Huy Vũ không nhìn ra được hai người là một.
“ồ”, Nhạc Thanh Dao khẽ gật gù, tỏ vẻ đã hiểu nhưng rồi lại thở dài, “Nhưng làm sao bây giờ, tôi lại để quên bài tiểu luận ở nhà rồi.”
“Để quên?”
Từ Huy Vũ ngạc nhiên mà hỏi lại. Đây là lần đầu tiên anh gặp phải sinh viên dám để quên bài trong tiết của thầy Đại đó. Phải biết răng ông nghiêm khäc đến mức khiến sinh viên cảm thấy ám ảnh.
“Đúng vậy”, Nhạc Thanh Dao vẫn ngập trong biểu cảm buồn bã, nhưng ánh mắt lại lóe sáng, “Không biết cậu có thể cùng tôi trở vê nhà để lấy bài được không nhỉ?”
Câu hỏi của Nhạc Thanh Dao thốt ra khiến cho Từ Huy Vũ cảm thấy sững sờ. Đầu tiên anh hơi giật mình, không hiểu ý tứ trong lời nói của Nhạc Thanh Dao lắm. Sau đó lại nhìn bộ dáng khiêu gợi của Nhạc Thanh Dao, Từ Huy Vũ liền ngượng ngùng, sờ sờ mũi mà quay mặt đi chỗ khác.
“Chuyện này... Chuyện này... Nếu cậu để quên bài rồi thì mai nhớ đem nhé. Thầy Đại dặn tôi sáng mai đưa cho thầy. Đây là hạn cuối cùng, cậu đừng để trễ nữa đó.”
Từ Huy Vũ nói xong thì lập tức bỏ chạy trối chết. Đây là lần đầu tiên anh bị con gái trêu chọc táo bạo đến mức này nên không biết phải xử lý nhưng thế nào cho đúng. Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách.
Nhạc Thanh Dao thấy Từ Huy Vũ bị dọa sợ thì liền ôm bụng cười nghiêng ngả. Cậu chàng này đúng thật rất là thú vị nha. Nhạc Thanh Dao càng nghĩ càng cảm thấy thích.
Buổi học ngày hôm sau, Nhạc Thanh Dao đúng giờ mà lên lớp nộp bài tiểu luận cho Từ Huy Vũ. Bài này là do Nhạc. Thanh Dao bỏ tiền ra thuê người viết. Bình thường cô chỉ cần nhờ đứa nào trong lớp nộp đại là được. Nhưng lần này Nhạc Thanh Dao lại đích thân lên lớp một lần nữa.
“Này, cậu bạn ơi, tôi nộp bài tiểu luận của thầy Đại.”
Nhạc Thanh Dao mặc một chiếc váy bồng bềnh, bước vào lớp trong ánh nhìn của những người con trai khác. Hôm nay cô cố tình ăn diện thật đẹp, chủ yếu là vì muốn câu dẫn người con trai trước mặt. Nhạc Thanh Dao không tin, có người nào có thế chống cự lại sức quyến rũ của cô.
*“A, cám ơn”
Từ Huy Vũ đang cằm cúi vào bài tập trước mặt. Anh đưa tay ra tiếp nhận tài liệu trong tay của Nhạc Thanh Dao mà không ngẩng đầu lên nhìn cô.
Tài liệu đã được đưa xong, Từ Huy Vũ vẫn cảm cúi làm bài trước mặt. Nhạc Thanh Dao nhíu mày, cảm thấy không vui vì bị ngó lơ. Cô đẩy người đang ngồi ở ghế gần đó ra, ngang nhiên chiếm chỗ ngồi xuống đối diện Từ Huy Vũ.
“Cậu đang làm gì vậy?” Nhạc Thanh Dao dịu giọng hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!