“Đúng đó anh Dương, anh không nhận lầm người đó chứ?”
“Anh Dương, tôi nói này cả bàn thức ăn này không có mấy ai có thể mời nổi, chắc anh ta không có tiền nên mới như thế”.
Nghe đám bạn xấu nói vậy, sắc mặt Dương Ân lúc xanh lúc trắng.
Sở Bắc không chịu phối hợp khiến cậu ta cảm thấy rất mất mặt.
“Đứng lại”.
Thấy Sở Bắc sắp ra khỏi phòng VIP, sắc mặt Dương Ân thay đổi hét lên, vội vàng đi đến trước chặn trước cửa phòng VIP.
Sở Bắc nhíu mày trầm giọng nói: “Tránh ra”.
Dương Ân cười mỉa chỉ vào thức ăn trên bàn nói: “Anh phải trả tiền đống đồ ăn này thì ông đây mới cho anh đi, nếu không hôm nay anh đừng hòng bước ra khỏi cánh cửa này”.
Lúc nãy cậu ta muốn khoe khoang nên mới dẫn họ đến đây ăn cơm trước mặt đám bạn xấu của mình.
Hơn nữa vì thể diện mà lúc gọi món cậu ta đã chọn toàn những món khá đắt.
Nhưng thật ra cậu ta không có tiền.
Cả bàn đồ ăn này nếu Sở Bắc không thanh toán, cậu ta không có tiền để trả.
Sở Bắc lắc đầu bình thản nói: “Cậu ăn tại sao lại bảo tôi phải thanh toán cho anh?”
Nghe Sở Bắc nói thế, khóe miệng Dương Ân khẽ giật.
Sở dĩ cậu ta dám gọi mấy món đắt tiền thế là vì cậu ta đã tính toán rất chuẩn là Sở Bắc sẽ thanh toán cho cậu ta.
Nhưng cậu ta không ngờ cái tên vô dụng Sở Bắc này lại thờ ơ với lời đe dọa của mình.
Cậu ta lập tức nhận ra mình chơi hơi lớn rồi.
Nghĩ đến hậu quả mà cậu ta phải gánh chịu khi không thanh toán nổi thì cậu ta cảm thấy hoảng sợ.
Đồng thời cậu ta cũng càng kiên quyết muốn Sở Bắc thanh toán cho mình.
Nghĩ đến đây Dương Ân nghiến răng, sắc mặt u ám nói: “Hóa đơn hôm nay anh nhất định phải thanh toán, không thanh toán cũng phải thanh toán, anh không có sự lựa chọn khác”.
Nói rồi cậu ta nháy mắt ra hiệu cho đám bạn xấu của mình.
Mấy tên đó hiểu ý ngay, nhanh chóng bước đến bao vây Sở Bắc.
“Này, biết thức thời thì nghe lời anh Dương đi, nếu không các anh em bọn tao sẽ không ngại để mày chịu khổ chút đâu”.
“Đúng thế, anh Dương bảo mày thanh toán là xem trọng mày, mẹ kiếp đừng có mà kiêu ngạo”.
“Không thanh toán thì hôm nay ông đây chém mày”.
Sở Bắc cười nhạo, lạnh lùng nói: “Các người ai ăn người nấy trả, chuyện ở đây không liên quan đến tôi”.
Nói rồi anh bước ra đám người này đi ra ngoài.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!