Nhưng nghĩ đến thân thủ của Sở Bắc, với một trăm năm mươi nghìn sắp nhận đến tay, thì vẫn nhịn xuống.
Cậu ta vừa viết xong giấy nợ, lại ấn dấu tay, ánh mắt như lửa nóng nhìn sang Lạc Tuyết.
“Chị họ, giấy nợ đã viết xong rồi, chị lập tức đưa tiền cho em là được!”
Dương Ân xoa xoa tay, gấp gáp nhìn Lạc Tuyết.
Chu Lệ cũng trông ngóng nhìn cô, bộ dạng còn vội hơn cả Dương Ân!
Lạc Tuyết cắn răng, trong lòng vẫn không cam tâm tình nguyện!
Nhưng, nếu đã đến bước này rồi, thì cũng không nghĩ nữa, cũng chẳng làm được gì!
Chỉ có thể lấy điện thoại ra, chuyển tiền cho Dương Ân tại chỗ!
“Ha ha, được được được!”
Dương Ân nhìn tiền chuyển đến, kích động như muốn nhảy dựng lên luôn!
Nói một hồi ba chữ được, ngay cả câu cảm ơn cũng chẳng có mà trực tiếp đi ra cửa!
Trông bộ dạng, chỉ sợ đã sớm chọn được xe, đợi tiền về mà thôi!
“Ha ha, chị hai, Tiểu Tuyết, cám ơn, em phải đi theo xem, để thằng nhỏ đi một mình, em không yên lòng!”
Chu Lệ vứt lại một câu rồi cũng vội vàng đuổi theo.
Chỉ để lại Chu Cầm và Lạc Tuyết mắt to trừng mắt nhỏ, sắc mặt ai cũng khó coi!
Được, bộ dạng này, cho dù có giấy nợ thì tiền này chắc chắn cũng không quay về rồi.
Thậm chí, chỉ cần có thể để lại tiếng tốt, là không tệ rồi.
Lạc Tuyết uể oải về phòng, Sở Bắc theo sát phía sau.
Bước vào phòng, Lạc Tuyết thở dài một tiếng.
“Sở Bắc, xem ra kế hoạch mua xe phải lùi lại rồi, một trăm năm mươi nghìn này vẫn phải lấy mở tiệm thôi!”
“Nếu không có thu nhập, một nhà chúng ta cũng khó khăn rồi”.
Nhìn ra được, Lạc Tuyết tuy không cam tâm, nhưng cũng rất lý trí!
Mọi chuyện đều nghĩ đến người nhà trước!
Sở Bắc khẽ cười, lên tiếng an ủi!
“Không sao, chuyện mua xe cứ giao cho anh, em yên tâm mở tiệm là được!”
Hả?
Lạc Tuyết có chút kinh ngạc: “Giao cho anh? Anh lấy tiền đâu ra?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!