Hóa ra trong Trầm Tịch châu lại có một thế giới rộng rãi như vậy! Điều càng khó tin hơn là mình bất chấp hậu quả nuốt Trầm Tịch châu, thế mà lại khiến nó xuyên qua theo mình, hình như còn trở thành một bộ phận trong cơ thể!
Nếu đã có thể đi vào, vậy chắc chắn cũng có thể ra ngoài.
Tiêu Viễn nhắm mắt lại khẽ suy nghĩ, ngay sau đó thế giới màu xanh lục xung quanh nhanh chóng tán loạn, đến khi mở mắt ra lần nữa, trong tầm mắt đã là gian phòng quen thuộc kia.
Nhìn ấn ký màu xanh nhạt trong lòng bàn tay, Tiêu Viễn chậm rãi nở nụ cười… Mặc dù không biết vì sao lại xảy ra chuyện không thể tưởng tượng nổi như thế, nhưng mình chẳng những chết đi sống lại, còn có được ký ức cả hai đời. Có lẽ là ông trời cũng không cam lòng khiến vận mệnh cả hai đời của hắn đều bi thảm, từ đó sinh lòng từ bi cho hắn cơ hội thêm cuộc đời mới lần nữa!
Vân Viễn đã từng nhìn thấy vô số cường giả trong đại lục Thương Khung bị đuổi giết, mặc dù cuối cùng vẫn bị giết, nhưng một mình hắn có thể tạo ra sóng gió cho thiên hạ này đã là chuyện oai phong cỡ nào chứ! Nhưng cơ thể của hắn bây giờ lại rất bình thường… Nếu nói một cách không khách khí thì còn là cặn bã.
Trong đại lục Huyền Thiên, huyền lực đứng đầu. Mặc dù Tiêu Viễn sinh ra ở Tiêu Môn, còn là cháu trai của ngũ trường lão Tiêu Liệt có thực lực mạnh nhất, nhưng hắn đã mười sáu tuổi mà huyền lực vẫn chỉ ở cảnh giới Sơ Huyền cấp một, hắn đã bắt đầu tu luyện từ năm bảy tuổi rưỡi, tám tuổi tiến vào cảnh giới Sơ Huyền cấp một, về sau trong tám năm ròng rã huyền lực vẫn không hề tiến bộ, luôn bị chế giễu trong Tiêu Môn. Về sau Tiêu Liệt đã mời y sư đứng đầu Cửu Châu Thành là Tư Đồ Doãn đến kiểm tra thân thể cho hắn, và nhận được đáp án như sấm sét giữa trời quang - huyết mạch Thiên Thánh của hắn bị hao tổn, hơn nữa còn bị tổn thương cực kỳ nghiêm trọng, gần như không có khả năng chữa trị. Với tình hình này, có khi cả đời Tiêu Viễn cũng chỉ có thể dừng ở cảnh giới Sơ Huyền cấp một, cho dù có cố gắng như thế nào cũng không có khả năng tiến triển thêm.
Cho dù có liều chết tu luyện, cả đời cũng chỉ có thể là cảnh giới Sơ Huyền cấp một. Người như vậy ở trong đại lục Huyền Thiên chắc chắn sẽ xếp tầng dưới chót, hoàn toàn trở thành một chuyện cười lớn của Tiêu Môn, nếu như không phải ông nội của hắn Tiêu Liệt là cường giả số một Tiêu Môn thậm chí là toàn bộ Cửu Châu Thành, căn bản sẽ không có người nào thèm nhìn hắn một cái.
Tiêu Môn là một trong ba gia tộc tu huyền đứng đầu Cửu Châu Thành, có vô số cường giả, nhân tài thế hệ trẻ tuổi xuất hiện lớp lớp, Tiêu Viễn có thể nói hoàn toàn là một kẻ có cũng được mà không có cũng không sao trong đó, cho dù có một ngày nào đó hắn chết thì căn bản cũng không có mấy người quan tâm, nhưng hôm nay lại có người không tiếc dùng loại độc mạnh độc nhất vô nhị như Thí Tâm Tán để hạ độc chết hắn, đương nhiên bây giờ Tiêu Viễn đã biết rõ được nguyên nhân rồi.
Bởi vì hôm nay là ngày kết hôn của hắn và Hạ Linh Lăng.
Hạ Linh Lăng cùng tuổi với hắn, cũng chỉ có mười sáu tuổi. Nhưng ở độ tuổi như thế mà nghe nói huyền lực của nàng đã đạt đến cảnh giới Sơ Huyền cấp mười, sắp đột phá Sơ Huyền, bước vào cảnh giới Nhập Huyền. Có thể đến cảnh giới như thế vào năm mười sáu tuổi, nàng là người đầu tiên của nhà họ Hạ trong vòng trăm năm qua, trong thế hệ trẻ tuổi của toàn bộ Cửu Châu Thành cũng không ai có thể so sánh được với nàng. Thậm chí còn có lời đồn rằng nếu như nàng cứ tiếp tục tăng cấp như vậy thì mấy chục năm sau, rất có khả năng sẽ trở thành người đầu tiên từ trước đến nay của nhà họ Hạ bước vào cảnh giới Địa Huyền... Thậm chí, còn có thể đạt tới cảnh giới Thiên Huyền mà trong Cửu Châu Thành trăm năm qua chưa có ai dám hy vọng tới!
Càng quan trọng hơn chính là, chẳng những thiên phú kinh người, nàng còn có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, được công nhận là người đẹp nhất Cửu Châu Thành. Gần như tất cả thanh niên tài tuấn có chút bản lĩnh trong thành đều cảm mến thèm nhỏ dãi nàng, nếu như nhà họ Hạ chọn rể, chắc chắn số người đến có thể xếp hàng từ cửa bắc Cửu Châu Thành tới cửa nam.
Có điều một cô gái có thể xưng là thiên tài số một Cửu Châu Thành, vừa có thiên phú vừa có sắc đẹp như thế lại phải gả cho tên vô dụng nhất nhà họ Tiêu thế hệ này, hơn nữa còn chẳng có tí tiền đồ nào, không biết có bao nhiêu người trong Cửu Châu Thành phải đấm ngực oán giận… Chuyện này đúng là một đóa hoa sen kiêu ngạo phải cắm vào bãi phân trâu mà người khác còn chẳng muốn nhìn một cái mà!
Những người mê luyến Hạ Linh Lăng vô cùng ghen ghét Tiêu Viễn, nhưng không cam lòng vẫn nhiều hơn… Sẽ có người hạ độc chết hắn, bây giờ Tiêu Viễn nghĩ lại cũng chẳng cảm thấy kỳ quái chút nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!