Bên ngoài Bát Hoang Thành, khắp nơi đều là những người chơi đang giết quái Hấp Huyết Biên Bức, cửa thành càng có vô số người chơi đang bày sạp, áo choàng màu trắng của cấp 10 đã bị đẩy giá lên đến 5 ngân tệ một chiếc, cũng không biết cái dây thần kinh nào trong đầu anh ta bị lắp sai nữa, áo choàng phòng ngự 5 thì có được bao nhiêu tác dụng, thời gian trước ngân tệ có giá trị như thế, còn chẳng bằng đi mua chút thuốc nước còn dễ luyện cấp hơn.
Những nơi như cửa hàng thuốc, cửa hàng rèn, huấn luyện sư v.v... đều có rất nhiều người tụ tập, nhưng đi thêm một đoạn về phía trước, trên con đường đi đến phủ Thành chủ thì lại vắng lặng hơn nhiều, chỉ có một mình tôi cầm kiếm chạy như bay, xem ra mọi người đều bận đi luyện cấp cả rồi, mà lại chẳng có ai quan tâm đến phủ Thành chủ.
Dẫm lên những bậc thang loang lổ máu đi xuyên vào trong đại điện, hai bên đường đều có binh sĩ mặc thiết giáp đen, mà bên trên đại điện của phủ Thành chủ, một mãnh tướng thân hình cao lớn tay cầm kiếm đứng sừng sững ở đó, chính là No.1 của Bát Hoang Thành, đồng thời cũng là chư hầu của một phương, một trong những thành chủ của ba thành thứ cấp trong khu vực Trung Quốc, có thế nào thì cũng được coi như một chức quan nhất phẩm rồi.
Đi về phía trước, nói chuyện với thành chủ, tôi kính cẩn nói: “Thành chủ đại nhân, tôi muốn được gia nhập vào Bát Hoang Thành, trở thành một nhà mạo hiểm của Bát Hoang Thành...”.
Thành chủ gương mặt râu quai nói, tay nắm một thanh kiếm, ánh mắt nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới, nói: “Cậu thanh niên, cậu thực sự muốn trở thành một thành viên của Bát Hoang Thành, bằng lòng cùng tiến cùng lui với chúng tôi chứ?”
Tôi gật đầu: “Vâng, đại nhân!”
“Tốt lắm, đến đây, Vinh dự của Liên minh Thần Thánh luôn ở bên cậu!”
“Bốp” một tiếng, bàn tay đeo giáp vỗ một cái lên lưng tôi, mẹ nó sức tay của thành chủ mạnh thế, một Huyền Hồ Y Giả nho nhỏ như tôi thực lòng chịu không nổi, cả người run lên đồng thời bên tai bỗng vang lên một tràng tiếng chuông...
“Tingl”
Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng bạn, bạn đã thành công gia nhập Bát Hoang Thành, trở thành người mạo hiểm của Bát Hoang Thành, nhận được quyền lợi sử dụng cuốn bản đồ về thành của Bát Hoang Thành, đồng thời nhận được ký hiệu thành trì của Bát Hoang Thành: Huyết Sát Bát Hoang!
“Xoạt!”
Trên vai tôi thình lình xuất hiện một ký hiệu hình chiến đao màu máu, đây chính là ký hiệu của người chơi của Bát Hoang Thành, đồng thời đây cũng là hiệu quả Buff của một thành trì: Huyết Sát Bát Hoang: nâng cao 3% sức tấn công và lực phòng ngự của người đeo.
Chậc chậc, lựa chọn Bát Hoang Thành quả nhiên không sai, cũng không biết ký hiệu thành trì của Phàm Thư Thành và Cửu Lê Thành có hiệu quả gì, khi nào về hỏi lại hai xạ thủ Lâm Uyển Nhi và Đông Thành Nguyệt xem sao.
Sau khi đăng ký xong, tôi lập tức xoay người đi ra ngoài cửa.
Song, đúng vào lúc ra đến cửa thành, một người trong số đám đông đang bày sạp bỗng hét lên: “Cần một tấm Hấp Huyết Biên Bức Đồ Giám, ai có thì đến thẳng đây báo giá...”.
Hấp Huyết Biên Bức Đồ Giám?
Tôi nhìn lại hành trang của mình một cái, ừm, tôi giết được 20+ con Hấp Huyết Biên Bức, quả thực là có nổ được hai tấm, một tấm giữ lại mình dùng, còn một tấm vẫn ở trong hành trang, cho nên đi lên trước nhìn vào người chơi đang muốn mua này, người này là một thanh niên xấp xỉ hai mươi tuổi, tên ID là “Tân Nguyệt Thương Nhân số 4”, người chơi cấp 13, ID cũng khá là đặc biệt...
Đi về phía trước, tôi nói: “Thương Nhân tiểu ca, anh muốn tấm thẻ Hấp Huyết Biên Bức để làm gì?”
Thương Nhân cười cười: “Bí mật kinh doanh!”
Tôi chỉ vào mũi anh ta nói: “Đừng bốc phét nữa! Anh muốn đi phong ấn Hấp Huyết Biên Bức, xong vào thành bày sạp bán thú cưng chứ gì?”
Thương Nhân ngây thuỗn ra: “Cậu... cậu... cậu đoán được à....
Tôi trợn mắt nhìn: “Chuyện này có dùng lông mũi cũng đoán được, tôi sao mà không đoán ral Ở đây tôi có một tấm Hấp Huyết Biên Bức Đồ Giám, anh xem xem rồi ra giá đi? Giá cả hợp lý tôi sẽ bán, không hợp lý thì tôi tự dùng, đi phong ấn Hấp Huyết Biên Bức về bán, he he, đều nói cùng ngành là oan gia, thực ra tôi cũng muốn làm Thương Nhân, tấm Đồ Giám này vốn cũng không muốn bán...".
Vừa nghe tôi nói có Đồ Giám, hai mắt của người thanh niên phát sáng lên: “Cậu, cậu có Đồ Giám thật hả?! Người của chúng ta, 30+ người đi giết Hấp Huyết Biên Bức bốn tiếng rồi mà còn chưa nổ được lấy một tấm Đồ Giám, cậu gặp được cái vận may gì vậy?”
Tôi thầm ngạc nhiên, xác suất nổ thấp vậy? Tôi may mắn vậy sao?
Móc Đồ Giám ra, phất phất mấy cái, tôi nói: “Nè, cái này đúng không?”
“Đúng rồi... huynh đệ, bao nhiêu tiền thì cậu chịu bán? Bán cho tôi đi, là có thêm một người bạn, cậu sẽ là anh ruột của tôi...”.
“Đừng có thấy sang bắt quàng làm họ, ra giá đi
Thương Nhân gật đầu, dựng năm ngón tay lên: “50 đồng tệt”
Tôi khẽ mỉm cười: “Vậy tôi đi luyện cấp, đi...”
“Haiz, đợi đã..., anh ta vội vàng kéo cánh tay tôi nói: “Mua bán không thành thì còn nhân với nghĩa, đừng vội đi chứ, nếu cậu không hài lòng với giá tôi đưa ra, chúng ta có thể thương lượng tiếp mài”
Tôi cười cười, dựng lên năm ngón tay: “Cái giá này...”.
“Cậu không phải sẽ nói... 5 ngân tệ chứ?”, Thương Nhân ngẩn ra.
Tôi gật đầu: “Đúng, chính xác là 5 ngân tệ, mấy người 30+ người đi giết Hấp Huyết Biên Bức, mỗi người ít nhất một tiếng có thể đánh ra được 1 ngân tệ, vị chỉ một tiếng là ba mươi ngân tệ mà còn chưa đánh ra được Đồ Giám, một tấm Đồ Giám này của tôi không bán cho anh giá 50 ngân tệ là vì trông anh đẹp trai phóng khoáng đấy, thế nào, có mua không? Không mua thì tôi đi!”
Thương Nhân hơi khó quyết định, nhưng nhìn vào thái độ kiên quyết của tôi thì đành chấp nhận, gật đầu nói: “Được! 5 ngân tệ thì 5 ngân tệ, nào, giao dịch luôn đi!”
Giao dịch xong, 5 ngân tệ về tay!
Tôi cười ha ha nói: “Vậy tôi đi nhé, bái bail”
Tôi lập tức quay người đi đến chỗ cửa hàng tạp hóa, lật giở mấy trang đồ, tìm được rồi, có mấy thứ bắt buộc phải mua, bởi vì tôi đã lật qua mấy trang danh mục luyện đan rồi...
LV-1 [Thảo Quả Đan] : khôi phục 50 điểm Ma pháp, Thảo Quả x 3, lọ x 1.
LV-2 [Ngân Diệp Đan] : khôi phục 100 điểm Ma pháp, Ngân Diệp Thảo x 4, Tỉnh Thần Thủy x 2, lò luyện đan x 1.
LV-3 [Thất Tinh Đan] : khôi phục 200 điểm Ma pháp, Thất Tinh Thảo x 3, Tỉnh Thần Thủy x 3, lò luyện đan x 1.
Lọ, lò luyện đan, đều là vật phẩm tiêu hao khi luyện đan, lọ thì mua khoảng 100 cái, luyện chế 100 viên Thảo Quả Đan là có thể thăng lên cấp 2, mỗi một lọ 2 đồng tệ, tốn của tôi tổng cộng 2 ngân tệ, lò luyện đan thì là 20 đồng tệ một cái, mua cỡ 10 cái. Sau đó là thẻ Phong Ấn, một tấm một ngân tệ, mua hai tấm, hết tiền rồi... bà nó chứ, giai đoạn đầu đúng là nghè rớt mùng tơi!
Đi ra khỏi cửa đông của Bát Hoang Thành, phía trước là một vùng rừng rậm chan hòa ánh nắng, Thanh Vũ Lâm, là một khu rừng bao xung quanh Bát Hoang Thành, đa phần đều là dã thú hạng nhẹ như là các loại yêu quái côn trùng v.v... về cơ bản thì không gây ra tổn hại gì quá lớn cho người chơi, đây chính là thiên đường luyện cấp cho các người chơi từ cấp 10-20, cũng là nơi phát tài của tôi!
Nhấc kiếm đi thẳng vào trong Thanh Vũ Lâm, dẫm lên đám hoa cỏ lãng mạn trên đường. Đầu tiên, đi hái Thảo Quả, để thăng cấp luyện đơn đến cấp 2, Thảo Quả Đan cấp 1 chỉ có thể khôi phục được 50 điểm Ma pháp, tương đương với 5 lần dùng thuật cầm máu, uống thuốc là CD trong 30 giây, căn bản không đủ dùng, bắt buộc phải sử dụng Ngân Diệp Đan cấp 2.
Trong rừng, từng gốc cây Thảo Quả mọc ở khắp các ngõ ngách, nhưng bắt buộc phải giết chết Hấp Huyết Biên Bức mới có thể lấy được Thảo Quả, tôi cũng không la cà nữa, giết thì giết vậy, vừa thăng được cấp, cũng tốt.
“Räc!"
Hấp Huyết Biên Bức kêu ngao ngao thảm thiết rơi đầy xuống đất, đồng thời một luồng kim quang chiếu xuống, Huyền Hồ Y Giả kiếm hệ cấp 11 ra đời.
Mỗi khi giết được một con Hấp Huyết Biên Bức, tôi đều cố tình quan sát thật kỹ, nếu như là Hấp Huyết Biên Bức cấp 1 thì phong ấn lại, trước mắt vẫn chưa nhìn thấy có ai mang theo thú cưng cả, mỗi một con thú cưng đều có cái giá trên trời, cho dù thuộc tính có như dẫm phải cứt thì Hấp Huyết Biên Bức cũng bán được không ít tiền, phải cần!
Đáng tiếc, ông trời không chiều lòng người, mãi chẳng xuất hiện con Hấp Huyết Biên Bức nào cả!
Một tiếng sau, một mình đi dưới bóng cây trong rừng, gọi ra giao diện của Luyện Đan Thuật, bắt đầu luyện đan, khi 100 cái lọ đã dùng hết, “ting” một tiếng, LV+1, Luyện Đan Thuật của tôi đã được thăng lên cấp 2 rồi!
Đứng dậy, nhìn vào cấp bậc, đã được cấp 12, tiếp tục đi sâu vào trong, đi tìm mục tiêu hái thuốc tiếp theo, Ngân Diệp Thảo, đây là nguyên liệu phải có để luyện chế đan dược cấp 2.
Phía trước, trong một khu rừng rậm, trên mặt cỏ rải rác là từng đống từng đống cây Thảo Quả, nhưng mà tôi đã mất hứng thú đối với Thảo Quả rồi, tiếp tục đi về phía trước mấy chục mét nữa, hai mắt tôi sáng rực lên, ở bên dưới chỗ gốc cây tôi phát hiện được một loại cỏ phát ra ánh sáng màu bạc, chẳng phải loại cỏ nào khác, đây chính là Ngân Diệp Thảo mà chuyến này tôi đang đi tìm, hay lắm, tìm được nó quá dễ dàng!
Cầm kiếm đi thẳng về phía trước, vừa đi vừa cười, đúng lúc đang định hái nó, thì thình lình phía trên cây, trong không trung bỗng có tiếng chim kêu, ngay sau đó một cái bóng màu bạc lao đến!
“Phập!”
Da đầu tôi tóe máu, bà mẹ nó chứ, bị tập kích rồi!
“71!"
Đó là một con chim nhỏ khắp người đều là màu bạc, mặc dù thân hình rất nhỏ, nhưng sức tấn công lại vô cùng hung
hãn, cái mỏ nhọn hoắt như được bọc một lớp bạc, lúc bị đánh trúng sẽ rất đau.
[Ngân Linh Điểu] (quái vật phổ thông)
Đẳng cấp: 15
Tấn công: 55-80
Phòng ngự: 19
Máu: 550
Kỹ năng: [Linh Vũ Kích]
Giới thiệu: Ngân Linh Điểu, một trong những Người bảo vệ của Thanh Vũ Lâm, những loại chim hệ Kim Thuộc này có tốc độ cực nhanh cùng lực tấn công cực mạnh, bọn chúng bảo vệ Ngân Diệp Thảo của Thanh Vũ Lâm, làm cho rất nhiều người đến hái thuốc đều hận đến tận xương.
Mũi kiếm phát lực, bởi vì mục tiêu là quái vật Hệ Phi Hành, tôi dùng sức đẩy mạnh vào mũi kiếm, “Phập” một tiếng chém mất 112 điểm khí huyết của Ngân Linh Điểu, ừm, cái thứ này lực tấn công có thừa nhưng lực phòng ngự lại thiếu, giết người nhanh mà bị giết cũng nhanh!
“Két két...”
Ngân Linh Điểu bị tấn công, phẫn nộ kêu lên, hai cánh đập phành phạch, lại tấn công thêm lần nữa, đánh đến ê ẩm cả người, thậm chí ép tôi phải liên tục dùng đến ba lần Thuật Cầm Máu mới miễn cưỡng giữ lại được máu, cũng còn may tôi là một Huyền Hồ Y Giả, nếu đổi thành người chơi là kiếm sỹ bình thường mà đấu một chọi một với Ngân Linh Điểu thì có đến hai cái mạng cũng chẳng đủ để bị giết!
“Phập!"
Mũi kiếm đâm thẳng xuyên qua người của Ngân Linh Điểu, cũng đánh sạch chỗ máu còn lại của nó.
“Loảng xoảng....
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!