Tưởng Vũ Hách: "..."
Tâm mắt bất giác rơi xuống đôi chân còn thẳng hơn cả chân Tang Thần của Ôn Dư.
Tang Thần quá gầy, gầy đến mức chỉ thích hợp xuất hiện trước ống kính, chỉ thích hợp xuất hiện trên tạp chí và màn ảnh.
Mà Ôn Dư cũng mảnh mai không kém, nhưng rất có mỹ cảm, sự kết hợp hoàn hảo giữa gầy và quyến rũ, gầy nhưng đầy đặn, có xương có thịt.
Khiến người ta nhìn thấy là...
Giữa thanh thiên bạch nhật, đột nhiên ý thức được mình đang nghĩ gì, Tưởng Vũ Hách nhắm mắt lại.
Mẹ kiếp, mày đang nghĩ cái quái gì vậy chứ. Người ta coi mày là anh trai, mày lại nghĩ cái gì!?
Tưởng Vũ Hách lặng lẽ nuốt nước bọt, lại nới lỏng cà vạt, thông báo với thư ký Ninh: "Gọi Ngô tổng đến đây ngay"
Anh phải làm việc. Anh phải làm việc ngay.
"Anh ơi, anh không sao chứ?" Ôn Dư không biết có phải cô trà quá khiến anh trai khó chịu không: "Em đùa đó."
"Em xem tài liệu của em đi, đừng nói chuyện với anh."
Im lặng mấy phút, Ngô tổng của bộ phận nghệ sĩ chạy tới.
Lần trước ông ta cũng cùng đi Giang Thành, cho nên không kinh ngạc mấy khi thấy Ôn Dư xuất hiện ở văn phòng, ông ta gật đầu với Ôn Dư coi như chào hỏi, sau đó ngồi xuống:
"Sếp, tôi cũng đang muốn tìm anh."
Tưởng Vũ Hách: "Thẩm Minh Gia bị sao vậy?"
Ngô tổng mở máy tính bảng của mình:
"Khoảng một giờ sáng nay, có một id weibo đăng bài nói 'Thẩm Minh Gia bị nấm chân, còn gọi cậu ta là tra nam, có quan hệ mờ ám với fan."
Ôn Dư: "...?"
Đợi đã.
Từ nấm chân này sao lại giống với câu cửa miệng của cô quá Vậy.
Ôn Dư bỗng nhớ tới những gì Vưu Hân nói với cô, đột nhiên giật mình, như thể hiểu ra gì đó, nhân lúc Tưởng vũ Hách không chú ý, âm thầm mở weibo của mình lên.
Đập vào mắt là gân chín mươi ngàn bình luận và chia sẻ.
Ôn Dư lạnh sống lưng, cảm giác không ổn rồi.
Quả nhiên...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!