Sắc mặt Tưởng Vũ Hách lập tức tối sầm lại, cái gì cũng không nói, mà trực tiếp gọi cho cô.
Ai ngờ sau khi điện thoại được kết nối, Ôn Dư lại cúp máy.
Ngay sau đó cô còn gửi tin nhẳn nói mình đang làm điều dưỡng không tiện nhận điện thoại.
Nói dối trằng trợn. Không nhịn được cười: "Xem ra là em gái ngoan của cậu phản nghịch, cậu nên tự kiểm điểm lại mình chút đi, có phải cậu ít quan tâm cô ấy quá không?. ”
Tưởng Vũ Hách đen mặt.
Anh chỉ thiếu chút nữa đã nâng cô lên trời, còn muốn anh quan tâm như thế nào nữa?
Những người khác cũng phát hiện Tưởng Vũ Hách không đúng, tất cả đều nhìn theo tâm mắt của anh.
Hai người bây giờ bắt đầu chụp ảnh tự sướng.
Tiểu bạch kiểm kia còn đặt tay lên vai Ôn Dư.
Ôm cô.
Thậm chí còn làm động tác dựa vào miệng hôn môi. Tưởng Vũ Hách siết chén rượu khiến khớp ngón tay trắng
bệch, một lúc lâu sau không nói gì, nhưng ánh mắt của anh đã nói lên tất cả.
Kỳ Tự cũng thấy mọi chuyện hình như đã đi quá xa: "... Hay là tôi qua gọi cô ấy tới đây?”
Vừa dứt lời, một bóng người đột nhiên đứng trước mặt bọn họ.
"Xin chào Tưởng tổng, trùng hợp gặp được anh ở đây như vậy, tôi kính anh một ly, năm mới vui vẻ. ”
Thẩm Minh Gia bưng ly rượu, tất cung tất kính, không hề biết sự xuất hiện của mình hoàn toàn che khuất tầm mắt của Tưởng Vũ Hách.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Tưởng Vũ Hách hoàn toàn không đáp lại Thẩm Minh Gia, mà lại chậm rãi đưa tay đẩy hắn ta sang một bên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!