Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trà Xanh Công Lược - Ôn Dư (FULL)

Bởi vì lăn lộn trong làng giải trí đã lâu nên chuyện đột nhiên bị một cô gái xinh đẹp khác đụng phải như đêm nay cũng không có gì là lạ.

Cứ như vậy, Tưởng Vũ Hách luôn nghĩ răng người phụ nữ này sẽ mập mờ mà đưa cho bản thân phương thức liên lạc. Nhưng điều mà anh không bao giờ nghĩ đến lại là...

Một lời nhắc nhở.

Anh bình tĩnh cất tờ giấy đi, quay người, cười với Lê Mạn: "Đương nhiên là tôi phải nể mặt cô rồi."

Nói xong, anh bình tĩnh uống cạn rượu trong ly.

Lê Mạn nở một nụ cười mê hoặc nói: "Cám ơn Tưởng tổng. Tôi cũng uống cạn với anh."

Môi của người phụ nữ chạm vào ly rượu, cô ta từ từ nuốt xuống chất lỏng trong ly, hai mắt ngập tràn tình ý nhìn anh.

Tất cả những gì vừa diễn ra giữa Tưởng Vũ Hách và Lê Mạn đều bị Ôn Dư ngồi trong bóng tối nhìn thấy hết.

Người đàn ông này bị ngốc rồi ư? Tại sao vẫn uống rượu vậy?

Chẳng lẽ là do cô nói quá mơ hồ khiến anh nghe xong không hiểu gì.

Không thể nào! Ngay cả “thuốc” cũng có viết hơn nữa người ngồi ở vị trí cao như anh chẳng lẽ lại không có chút cảnh giác nào ư?

Vưu Hân nhìn một lúc cũng không hiểu nổi bèn hỏi: "Rốt cuộc là có chuyện gì vậy, ban nãy cậu đã đi đâu?"

Cô ấy vừa nói dứt lời thì Ôn Dư đã nhìn thấy Lê Mạn cùng Tưởng Vũ Hách rời khỏi hội trường. Dáng vẻ hai người

họ lúc này còn có chút chao đảo như đang say.

Tên đáng chết! Xem ra người đàn bà răn rết kia đã đạt được tâm nguyện rồi.

Ôn Dư thở dài lắc đầu: "Tôi đã cố gắng hết sức rồi."

Vưu Hân:

"Cứ chờ đi, sắp tới giới giải trí của các cậu nhất định sẽ có tin tức bùng nổ."

Vưu Hân dừng lại một chút như đang suy nghĩ gì đó, cô ấy buột miệng nói: "Cậu và Thẩm Minh Gia kết hôn sao?"

Ôn Dư tức tới trợn trắng mắt: "Cậu đang nghĩ cái gì vậy! Tôi mà cần gả gấp như vậy sao?"

Vưu Hân cười tủm tỉm: "Không phải hai người vẫn luôn rất tốt sao?"

Thẩm Minh Gia là bạn trai của Ôn Dư. Hai người này. mới hẹn hò chưa đầy một năm. Hắn ta là người làm trong ngành giải trí, năm nay còn đóng một bộ phim truyền hình nổi tiếng về Trung Hoa Dân Quốc. Nhờ có cơ hội này mà hän †a cũng trở thành một trong những người mới hot nhất hiện nay.

Mặc dù hai người đang trong mối quan hệ yêu đương nhưng vì tính chất công việc nên Thẩm Minh Gia vẫn luôn ở nơi khác quay phim. Mối quan hệ này vẫn luôn trong trạng thái yêu xa. Họ thông qua tin nhắn, cuộc gọi thoại mà duy trì đoạn tình cảm này.

"Mặc dù tốt nhưng nó không có nghĩa là chúng tôi sẽ kết hôn. Tôi mới 22 tuổi, vẫn còn trẻ.' Ôn Dư nói xong chủ bèn khoác áo gió rồi bảo đối phương: "Đi thôi, đi ăn chút gì đi"

Vưu Hân đứng lên, cậu ta tùy ý nói: "Không phải tôi nhiều chuyện nhưng Thẩm Minh Gia bây giờ hot như vậy, cậu nhất định phải để mắt tới hắn ta”

"Cứ quản chặt như vậy thì có ích lợi gì sao? Hơn nữa..." Ôn Dư nhướng mày, cô chỉ vào mấy người đàn ông đứng cách đó không xa, tay bưng ly rượu, tay vẫy vẫy chào hỏi mình mà nói: "Nếu có phải quản chặt, đề phòng cẩn thận thì cũng là việc của Thẩm Minh Gia. Tôi vẫn còn đang được săn đón nhiệt tình đây này”

Vưu Hân nghe vậy bèn cười cười mà gật đầu lia lịa: "Đúng đúng! Là tôi nói sai rồi, tôi sẽ tự kiểm điểm bản thân."

Cả hai rời đi trước khi buổi hòa nhạc kết thúc.

Họ vừa bước vào thang máy thì cửa thang máy bên kia mở ra.

Người bước ra là Tưởng Vũ Hách, theo sau anh là một người đàn ông.

Rõ ràng trên ống tay áo không có gì nhưng Tưởng Vũ Hách lại nhàn nhã dùng khăn giấy lau đi. Biểu cảm anh lúc này giống như đang cố lau chùi thứ gì đó vô cùng kinh tởm.

"Chuẩn bị xong hết rồi chứ?" Anh hỏi.

"Vâng" Người đàn ông đứng bên cạnh lấy ra chiếc điện thoại bấm bấm gì đó rồi đưa cho anh: "Ông chủ"

Tưởng Vũ Hách cúi đầu liếc nhìn cặp nam nữ đang quấn chặt lấy nhau trên màn hình điện thoại.

Một lúc sau, anh ném khăn giấy đi: "Đừng để vượt quá giới hạn."

"Tôi biết rồi."

Nói cho cùng thì anh chỉ muốn để những kẻ mắt cao hơn trời không biết nghe lời biết cái giá của nó là gì.

Khi Tưởng Vũ Hách trở lại sân thượng, anh cố gẳng tìm kiếm bóng dáng trong trí nhớ của mình. Đáng tiếc dù cho. tìm khắp nơi cũng không thấy người con gái nào mặc váy nhung đen. Mùi hương gỗ hồng đặc biệt của cô cũng hoàn toàn biến mất trong cơn gió đêm trên sân thượng.

Tưởng Vũ Hách lại lấy tờ giấy ra. .„ Đại Lang.

Anh khẽ nhếch môi rồi gọi người phụ trách tới: "Đưa danh sách toàn bộ khách mời tối nay cho tôi."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!