Một lần nữa cô phải khẳng định một điều rằng trí nhớ của người đàn ông này không được tốt lắm.
"Chỗ nào đẹp trai cơ chứ!" Ôn Dư thay đổi trạng thái khuôn mặt nói: "Lúc đó em chắc chắn là bị mù rồi! Tên đó so với anh trai của em còn không bãng một phần nghìn. Anh không thấy gì ư? Cái tên lưu manh như vậy em nhìn thấy thôi đã nhịn không nổi mà muốn động khẩu phỉ nhổ hẳn rồi. Nhưng sau đó hắn còn dám hung dữ với em."
Ôn Dư đau lòng nhấn mạnh hai chữ cuối cùng.
Tưởng Vũ Hách cũng nghe được ý đồ của cô. Anh quay đầu lại hỏi: "Hung dữ với em?"
"Đúng vậy." Ôn Dư yếu ớt chớp chớp mắt, cô thật lòng nói: "Anh tới là chuyện tốt, vậy nên em mới theo bản năng ôm anh một cái để hù dọa bọn họ."
Tưởng Vũ Hách nhìn chằm chằm cô nhưng anh vẫn không nói chuyện.
Ôn Dư không biết người này đang suy nghĩ cái gì. Cô cảm thấy suy nghĩ của mình khá logic. Hơn nữa từ ngày 14 hôm đó cho tới bây giờ thì cô vẫn chưa nó nào cả. Tất nhiên là ngoại trừ việc che giấu chuyện cô quen biết Thẩm Minh Gia ra thì từng chữ từng chữ đều là sự thật!
Sau vài giây im lặng, Tưởng Vũ Hách thu hồi ánh mắt và chậm rãi quay người đi. Ôn Dư hiểu răng hành động này có ý nghĩa to lớn cho một bước ngoặt trong sự việc.
Cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại có chút dao động khó hiểu. Im lặng một chút, cô thăm dò hỏi: "Anh à, nếu như có một ngày... Em thật sự bị người khác ức hiếp thì anh có chống lưng cho em không?"
Tưởng Vũ Hách khẽ hừ một tiếng nói: "Ai có thể khinh thường em chứ"
Ý anh là một người thông minh như cô không đi bắt nạt người khác là đủ may mắn rồi.
Ôn Dư:"..."
Cô cũng không biết anh đang khen ngợi mình hay đang chê bai cô nữa. Thôi bỏ đi, đừng hỏi thì tốt hơn.
Bọn họ đã thảo luận những điều này vào ngày lễ tình nhân mà đến bây giờ vẫn còn có chút lộn xộn. Chỉ có điều là cuộc sống vui vẻ ngày một tốt lên.
Tưởng Vũ Hách đã đến Tô thành trong một chuyến công tác vào ngày hôm sau.
Bởi vì hiệu ứng mắt xích do các top tìm kiếm gây ra khiến danh tiếng của Thẩm Minh Gia sụp đổ như tuyết lở trên đường. Mặc dù vẫn còn một số ít fans cố gảng gìn giữ, cứu vớt thanh danh cho hắn ta nhưng cũng vô ích.
Tất nhiên Ôn Dư không thể buông tha đối phương chỉ vì điều này.
Tưởng Vũ Hách không ở Giang Thành khiến cô càng thêm mạnh bạo, vô lương tâm, điên cuồng đuổi giết Thẩm Minh Gia.
Ôn Dư cät ghép tin nhẳn của mình với tên cặn bã là hắn †a trong mấy ngày qua rồi đăng lên trên Weibo. Các phần trong tin nhắn nếu có đề cập tới Tưởng Vũ Hách và công ty đều được cô mã hoá qua để không ai nhìn thấy. Thứ mà Ôn Dư cho mọi người thưởng thức là trình độ chân chó nịnh bợ của Thẩm Minh Gia.
Ông trời vẫn rất nhân từ với Ôn Dư. Tuy rằng cô bị mất điện thoại di động, những tin nhản nịnh nọt trước đây của Thẩm Minh Gia cũng không tìm lại được nữa. Nhưng không ngờ cô thay đổi một thân phận khác thì người này vẫn chủ động dâng lên tận cửa.
Quả nhiên là thứ chân chó chỉ biết nịnh bợ.
Bây giờ Ôn Dư nhìn hắn ta giống như một con chó mất nhà bị đánh đến mức không đứng dậy được.
Lịch sử trò chuyện vừa đăng lên đã bùng nổ trên mạng. Những cư dân mạng đang hóng chuyện càng thêm chán ghét cái tên Thẩm Minh Gia. Họ đồng loạt phản kháng và yêu cầu những kẻ bẩn thỉu như vậy rời khỏi làng giải trí.