Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trà Xanh Công Lược - Ôn Dư (FULL)

Ôn Dư ngồi xuống bên cạnh anh, chớp chớp mắt: “Bởi vì lúc chúng ta cùng nhau tới đã nhìn thấy anh trai anh”

Tưởng Vũ Hách: “..”

Ôn Dư cúi đầu nhìn, đang định khoe khoang về cái rằm cầu vồng, cô chợt phát hiện hôm nay người đàn ông này lần đầu tiên thay một chiếc áo sơ mi sáng màu, phối với một đôi khuy măng sét bằng đá quý màu đen.

Cô hơi sửng sốt: “Anh đeo nó rồi à?”

Tưởng Vũ Hách: “Chẳng lẽ để nó lại làm đồ gia truyền.”

Ôn Dư: “...”

Lúc đầu cô rất vui, nhưng khi nhìn thấy cặp khuy măng sét này, cô lại thấy chán ghét rồi.

Cố tình nó lại được Tưởng Vũ Hách đeo trên người, loại chán ghét đó càng giống như móng mèo cào vào tim của cô.

“Anh có nhiều phụ kiện như vậy, vội vàng đeo nó làm gì.”

Tưởng Vũ Hách quay đầu nhìn cô, một lúc sau, anh đột nhiên nói: “Hình như em không muốn anh đeo nó thì phải?”

“..” Ôn Dư lập tức lắc đầu: “Đương nhiên không phải.”

Sau đó, cô thành thật ăn cơm và không hỏi về khuy măng sét nữa, cô chỉ sợ Tưởng Vũ Hách sẽ nhận ra điều gì đó.

Chín giờ sáng, hai người đến văn phòng. Ôn Dư có thể khẳng định chắc chản đây là lần đầu tiên Tưởng Vũ Hách mặc áo sơ mi trắng từ ánh mắt kinh ngạc và

sửng sốt của những nhân viên kia.

Sau khi vào văn phòng, anh cởi áo khoác rồi ngồi xuống, bắt đầu duyệt lịch làm việc của ngày hôm nay như thường lệ.

Ôn Dư ngồi bên cạnh nhìn anh.

Người đàn ông này rất ít khi mặc đồ trắng, hôm nay là lần đầu tiên Ôn Dư nhìn thấy.

Màu đen mạnh mẽ, luôn tạo cho người ta cảm giác nặng nề và xa cách.

Nhưng màu trắng lại khác, lần đầu tiên Ôn Dư nhìn thấy nét ôn nhu hiếm có treen người Tưởng Vũ Hách.

Chỉ là rất ngắn ngủi.

Mới ôn nhu ba giây, ngữ khí lãnh đạm thường ngày của anh đã kéo cô trở về hiện thực: “Em nhìn cái gì, trên mặt anh có viết chữ có tiền à”

Ôn Dư ho nhẹ một tiếng, ngồi thẳng người dậy: “Chỉ là lần đầu em nhìn thấy anh mặc áo sơ mi trắng nên em tò mò thôi.”

Tưởng Vũ Hách tựa hồ nhớ tới cái gì đó, nhẹ giọng nói: “Suýt nữa anh quên mất, em thích đàn ông mặc sơ mi trắng và đeo kính gọng vàng.”

Ôn Dư: "????"

“Em thích nó từ khi nào vậy?”

“Lần trước em từ câu lạc bộ bản cung trở về, không phải em đã nói anh Kỳ mặc sơ mi trắng đeo kính gọng vàng rất đẹp

trai ổn định, kiêng dè và tràn đầy khí chất thần bí khiến em mơ. mộng sao."

Em nói nhảm mà anh cũng tin?

Bản thân Ôn Dư cũng đã quên mất điều đó.

Khi đó, để tránh cho Tưởng Vũ Hách cảm thấy cô không có liêm sỉ, nên cô đã ngược chiến thuật khen ngợi người đàn ông khác.

Anh còn nghĩ đó là thật à?

“Em nói nhảm đó.” Ôn Dư nghiêm túc nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!