Nhưng vô dụng thôi, là quân cờ thì nhảy đến chỗ nào cũng chỉ trong bàn cờ.
Ba người trong phòng lần lượt bị đưa đi, mấy phòng khách xung quanh nghe được tiếng gió, lấy điện thoại ra quay trộm.
Thẩm Minh Gia cúi đầu đeo khẩu trang, hoàn toàn không nhìn được chính diện mặt hẳn ta, nhưng không sao.
Lúc này Ôn Dư cũng đi ra, đứng ở hành lang nhỏ, cô gái đi theo cảnh sát ở đằng trước làm tay OK. Cô giật giật môi, nhân lúc phục vụ phòng chưa tới bình tĩnh đi vào phòng 2009, ở bức tường sau TV lấy ra camera mình đã giấu từ trước.
Mọi chuyện xảy ra như nước lũ lại bình tĩnh kết thúc như thế.
Vưu Hân còn chưa hoàn hồn: “Vậy là xong rồi?” “Chứ không thì thế nào.”
Tiêu hao một phút với tên tra nam này cũng là lãng phí thời gian, lần này là một trăm nghìn tệ của chú Hà khiến Ôn Dư hạ quyết tâm, một đao chém xuống thật thống khoái mà thôi.
“Tôi về đây” Ôn Dư nói: “Tôi phải nhanh cắt clip nổi bật của mấy người này, nếu hắn ta dám dùng quan hệ công chúng để áp tin tức, tôi sẽ cho anh ta biết cái gì gọi là búa Thor vào. ngày mai.”
Vưu Hân: "......"
Ôn dư về nhà mở ra xem những thứ quay được, không thể không nói, thuê cố gái trẻ kia với giá cao nhưng rất biết điều, không đến mấy câu đã làm Thẩm Minh Gia liên tục cười ngẩn ngơ, tất cả các kiểu đụng chạm thân mật đều dễ dàng xảy xa.
Cuộc hỗn chiến sau đó càng kích thích hơn.
Sau khi chỉnh sửa một lượt video ngắn và các ảnh GIF khác nhau đã là 6:30 chiều, Ôn Dư thả lỏng phần dưới cột sống cổ, điện thoại của cô đột nhiên reo lên.
Là tin tư vấn từ cửa hàng bán đồ second hand: [Xin hỏi bạn còn bán khuy tay áo không?]
Ôn Dư sững sờ, nhất thời chưa kịp phản ứng.
Sau đó từ từ nghĩ lại, lúc đầu chán nản vì phá sản cô không thể lãng phí mỗi một phần tiền, cô đã chụp ảnh cặp khuy cài tay áo khäc chữ .J định tặng cho Thẩm Minh Gia rồi đăng lên trang web bán đồ cũ.
Lúc ấy cô yết giá là để chiết khấu 70%, một trăm ngàn tệ.
Hôm nay giải quyết xong tên tra nam này, tên tra nam còn nợ tiền mình đã ở trong lúc vô tình này dùng phương thức. khác trả về.
Tất cả đều trùng hợp giống như ý trời.
Ôn Dư lập tức trả lời đối phương: (Vẫn còn, bạn muốn mua?)
Đối phương nói: (Phải, tôi rất thích kiểu dáng này, nhưng bạn có thể chụp kỹ chữ .J phía sau được không? Ảnh trên trang của bạn không được rõ nét lắm.)
Ôn Dư vội bảo người đó chờ một chút.
Sau đó lấy khuy cài tay áo ở chỗ sâu trong ngăn kéo ra, đặt trên bàn trang điểm nghiêm túc chụp hai bức gửi qua.
(Bạn xem một chút, còn có yêu cầu gì cứ nói với tôi.)
Vừa đánh xong hàng chữ này, tâng dưới đột nhiên có tiếng vang thật lớn, giống như tiếng cái gì đó bị đập vỡ.
Ôn Dư bị tiếng động này làm cho hoảng sợ, vô thức đi ra ngoài, thấy dì Mười Hai ngồi giữa một đống mảnh kính vỡ, vội chạy xuống tầng: “Dì Mười Hai không sao chứ?”
Dì Mười Hai nhanh chóng chặt mảnh vỡ: “Không sao, cháu cứ làm việc của cháu đi, dì đi bị vấp phải ghế nên bình hoa tuột khỏi tay.”
“Cháu giúp dì, chú ý đừng để bị thương.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!