Hay thật, Ôn Dư cảm thấy dì Mười Hai nên đi nói tấu nói, lên xuống thất thường thế này không ai theo nổi.
"Lam Sắc Sinh Tử Luyến' chính là bộ phim truyền hình cẩu huyết anh em yêu nhau mà dì Mười Hai xem lúc trước.
Ngay tại thời khắc mấu chốt này mà nhắc tới, thật xấu hổ.
Tuy nhiên lời nói khiến người ta kinh ngạc của dì Mười Hai dù đến muộn cũng sẽ không vẳng mặt.
Bà ấy hưng phấn, hỏi tiếp: "Cậu chủ, hôm qua cậu xem đến kết cục chưa, cuối cùng hai anh em đó có ở bên nhau không."
Ôn Dư bắt đầu cảm thấy có phải người dì này đang cố ý ám chỉ cô và Tưởng Vũ Hách không.
Cô cúi đầu, xấu hổ vén mấy sợi tóc bên tai, vẻ mặt Tưởng Vũ Hách cũng không được tự nhiên cho lảm, nhưng vẫn hẳng giọng hai cái, lạnh lùng nói:
"Dì lớn tuổi rồi, có thể nói gì hữu dụng chút được không."
Dì Mười Hai: "...?"
Hai người trở lên lầu.
Mối quan hệ và bầu không khí vốn đang bình thường đều bởi vì ảnh hưởng của dì Mười Hai mà trở nên vi diệu.
Thật ra lúc này, trong lòng Tưởng Vũ Hách và Ôn Dư đều rõ ràng họ không phải anh em ruột chân chính, chỉ là bị ràng
buộc trong mối quan hệ anh em theo thói quen mà thôi.
Nhưng trong thời gian ngản, Ôn Dư quả thực không thể tiếp nhận sự thay đổi về thân phận và tình cảm này.
Cô còn đang mơ hồ, không dám chắc chản về tình cảm giữa cô đối với Tưởng Vũ Hách cùng tình cảm của Tưởng Vũ
Hách đối với cô.
Dù sao Tưởng Vũ Hách cũng chưa từng nói gì cả, mà tâm tư này của cô cũng chỉ mới bắt đầu nảy sinh.
Đến cửa phòng, Ôn Dư dừng lại.
Cả hai dường như đều có lời muốn nói, nhưng đều do dự hiện tại có phải thời gian thích hợp mở miệng nhất không.
Vì thế cuối cùng đứng đó vài giây... "Em nghỉ ngơi trước đây."
"Em nghỉ ngơi trước đi."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!