'Vưu Hân không biết về cơn thịnh nộ của Ôn Dư trong văn phòng. Cô ấy ngồi đoán mò nói: "Vừa rồi ở trong hội trường tôi đã thấy cách Tưởng Vũ Hách nhìn cậu rồi. Chậc chậc, tôi cảm thấy nếu cậu muốn một ngôi sao, anh ta cũng sẽ hái xuống cho cậu thôi. Vì vậy, hãy nói thật đi, có phải cậu nhờ. anh ta làm vậy không?"
Sau khi bình tĩnh lại, trên mặt Ôn Dư có chút nóng lên, cô läc đầu: "Anh ta không phải loại người không biết phân biệt chuyện công chuyện tư."
Nếu không, anh ta đã không tự mình tới đó. Ôn Dư có chút hối hận. Đáng lẽ cô phải biết tính cách của Tưởng Vũ Hách. Bất kể là công hay tư, anh nhất định cũng sẽ để ý đến tài năng của Vưu Hân.
Chính cô đã không kìm được cảm xúc khi thấy Tang Thần. Cô đang phát điên vì cái quái gì vậy?
Ôn Dư đập đầu, cô vội vàng mở WeChat để nói lời xin lỗi với Tưởng Vũ Hách.
Vưu Hân vẫn đắm chìm trong niềm vui khi được ký hợp đồng, cô ấy nói: "Nhân tiện, tôi nghe nói Thẩm Minh Gia gần đây gặp chút rắc rối. Hai ngày trước hắn ta đã gọi tôi hỏi Wechat mới của cậu. Tôi đoán hắn nghi ngờ tài khoản đó là của cậu."
Ôn Dư cau mày nhìn điện thoại, sau đó đột nhiên cô ngẩng đầu: "Cậu nói cho hắn biết?"
"Sao có thể như thế được?"
Ôn Dư chuyển điện thoại cho Vưu Hân xem. Có thể nhìn thấy trong danh sách yêu cầu kết bạn mới xuất hiện thêm một người. Và cái tên đó đã quá quen thuộc với cả hai cô gái. Chính là Thẩm Minh Gia.
"Mẹ kiếp, tôi thật sự không nói gì về WeChat của cậu cả! Nhất định không phải tôi!"
Chỉ có ba người trong WeChat của Ôn Dư là Vưu Hân, Tưởng Vũ Hách và Nhân Nhân.
Một khi dùng phương pháp loại trừ cô sẽ biết đó là ai.
Ôn Dư đang định gọi cho Nhân Nhân ngay lập tức thì đối phương đã gọi cô trước.
"Chị Ngư, không biết vì sao mà hội trưởng fan của tụi em lại muốn xin WeChat của chị. Đối phương tìm em nói chuyện rất lâu, họ nói là anh Minh Gia muốn hỏi chị một số chuyện. Chị cũng biết em là fan của anh ấy mà. Vì vậy... Em xin lỗi. Nhưng nếu chị không muốn thêm anh ấy thì đừng thêm. Hơn nữa chị đừng nói với cha em nhai"
Thực sự là Nhân Nhân đã cho hẳn ta.
Ôn Dư bất đắc dĩ đỡ trán nói: "Em vẫn còn hâm mộ hắn ta sao? Hai ngày trước phốt hẹn hò lừa gạt fan chẳng phải bị lộ ra sao?"
Không ngờ, Nhân Nhân nói: "Chị, chị không hiểu rồi, đó là anti fan của anh Gia làm đấy, ảnh chụp là ghép vào đó, anh ấy bị người ta vu cáo thôi."
Ôn Dư: "...
Sau khi cúp điện thoại, Ôn Dư cuối cùng cũng hiểu tại sao Thẩm Minh Gia lại khó bị lật đổ như vậy.
Nói một cách nhẹ nhàng thì những người hâm mộ này không hề nao núng trước tin đồn của idol mình. Còn nói một cách khó nghe thì... Thôi bỏ đi. Đó là con gái của chú Hà nên cô không muốn nói những lời đó.
Ôn Dư không biết Thẩm Minh Gia đang định làm gì. Dù sao theo cách nhìn của Nhân Nhân thì cô không phải là Ôn Dư, mà là em gái trên danh nghĩa của Tưởng Vũ Hách.
Sau một hồi suy nghĩ cô vẫn chọn không thêm bạn. Tên cặn bã không lên tiếng thì tất nhiên Ôn Dư cũng sẽ không chủ động. Cô gửi cho Tưởng Vũ Hách một tin nhắn WeChat: [Anh]
tin nhắn còn đính kèm biểu cảm uy khất.
Tưởng Vũ Hách không trả lời, nhưng chưa tới một phút sau anh đã gọi lại.
"Ở đâu”
Anh không đề cập đến những gì vừa xảy ra trong văn phòng, Ôn Dư cũng có ý thức không nhắc đến nó. Cả hai coi như nó chưa từng xảy ra.
"Em... Ra ngoài uống một tách cà phê."
"Không chạy nữa?"
".. Không chạy nữa."
Tưởng Vũ Hách im lặng một lúc. Trên thực tế, anh đã hơi tức giận khi Ôn Dư chạy đi. Nhưng khi nghe thấy giọng nói của cô thì anh không thể tức giận thêm dù chỉ một chút.
"Địa chỉ. Anh tới đón em."
Ôn Dư vui vẻ cho anh địa chỉ của quán cà phê.
Sau khi cúp điện thoại, Ôn Dư vội vàng nói với Vưu Hân: "Anh ấy đến đón tôi, tôi sẽ xuống dưới lầu đợi trước."
'Vưu Hân chỉ biết tặc lưỡi nhìn gương mặt vui vẻ của cô mà nói: "Nhìn cậu thế này ai không biết còn tưởng là bạn trai tới đón."
Ôn Dư trợn tròn mắt: "Cậu đọc nhiều tiểu thuyết quá đúng không. Lúc nào cũng chỉ nghĩ theo hướng đó sao?"
Hai người vừa đi được vài bước thì Ôn Dư đột nhiên nhớ tới cái gì đó. Cô quay đầu lại lấy điện thoại di động ra cho Vưu Hân xem: "Tôi với anh ta cùng chụp ảnh đó. Thế nào có giống như anh em yêu thương nhau không?"
Vưu Hân liếc mắt một cái
Tư thế thân mật như vậy mà nói là tình cảm anh em à? Sao dã tâm cậu lớn vậy? Tính làm gì đây? Vậy mà cậu còn nói tôi nghĩ lung tung. Vưu Hân thầm nghĩ một lúc mới nói: "Đúng, đúng. Rất tình cảm luôn! Đi nhanh đi đừng để "anh trai" cậu đợi lâu!"
Ôn Dư đắc ý, hài lòng xoay người rời đi. Cô xuống dưới sảnh chính trong trung tâm thương mại, đứng ở vị trí Tưởng Vũ Hách nói. Hai mắt thỉnh thoảng liếc nhìn màn hình điện thoại mà hai người cùng nhau chụp, khóe môi không hiểu sao lại nhếch lên.
Chẳng mấy chốc, một chiếc ô tô màu trắng dừng trước. mặt cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!