Chương 8: Đi gặp vợ tương lai!
Lý Đông run lên, trước sự đe dọa đành phải móc điện thoại ra chuyển 300 ngàn cho Giang Ánh Tuyết.
Sau khi làm xong, Lý Đông chỉ vào Lam Hạo nghiến răng nói: "Mẹ nó mày đừng có mà đắc ý, có lúc khóc cho xem. Chẳng mấy chốc thôi, tao sẽ khiến mày quỳ xuống trước mặt tao xin lỗi!"
Lý Đông phun ra một ngụm nước miếng, sau đó quay đầu chạy té khói.
Lâm Hạo không thèm để ý đến gã, xoay người nhìn Giang Ánh Tuyết cười, vỗ ngực hỏi: "Sao? Tôi nói cứ để tôi lo mà. Cô còn kiếm được thêm 100 ngàn tệ nữa luôn, cũng đừng sùng bái tôi quá".
Lâm Hạo nói xong vén tóc lên, khóe môi cong lên một độ cung mê người.
Ánh mắt Giang Ánh Tuyết phức tạp nhìn anh, trong lòng hơi khó hiểu.
Thật sự là người trước mặt đã giúp mình ư?
Giang Ánh Tuyết ngẫm nghĩ cả buổi cuối cùng vẫn lắc đầu.
Một người cả công việc cũng phải dựa vào mình giới thiệu thì sao có thể có năng lực lớn như vậy.
Giang Ánh Tuyết nghĩ đến đây không khỏi cười tự giễu, lắc đầu nhìn Lâm Hạo cười: "Ban nãy cảm ơn anh đã nói chuyện giúp tôi, tối rảnh không? Tôi mời anh ăn cơm".
"Ăn cơm thì được thôi".
Lâm Hạo nghĩ đến còn chuyện chưa làm xong, nhìn ngó xung quanh rồi lấm lét đi đến bên cạnh Giang Ánh Tuyết, nhỏ giọng nói: "Chủ tịch tập đoàn các cô tên là Giang Thiên Ngữ đúng không? Có thể lén dẫn tôi đi gặp cô ấy không?'
Muốn lén đi là vì Lâm Hạo vẫn hơi lo lắng.
Lỡ mình bộc lộ ra hết mà vợ tương lai xấu thì phải làm sao?
Thế nên, vẫn là nhờ Giang Ánh Tuyết lén dẫn mình đến nhìn một cái để tránh tai họa về sau.
"Anh tìm chị ấy làm gì?"
Giang Ánh Tuyết nghe vậy nhíu mày, không khỏi liếc mắt nhìn Lâm Hạo mấy lần, lòng thầm khó hiểu.
Lâm Hạo xua tay: "Cô cũng đừng quan tâm đến nó, cô dẫn tôi đi nhìn một cái là được".
"Được rồi..."
Giang Ánh Tuyết chần chờ một lát rồi cuối cùng vẫn gật đầu.
Dù sao, Lâm Hạo cũng mới vừa giúp mình mà yêu cầu của anh cũng không quá đáng, chỉ liếc mắt một cái cũng sẽ không mất miếng thịt nào.
Lâm Hạo thấy Giang Ánh Tuyết đồng ý thì lập tức kích động, tim đập thình thịch.
Sắp được nhìn thấy vợ tương lai rồi!
Ngay cả Giang Ánh Tuyết bên cạnh cũng đẹp như vậy, chắc hẳn Giang Thiên Ngữ cũng không đến nỗi nào nhỉ!
"Đợi, đợi đã..."
Lâm Hạo giữ lấy Giang Ánh Tuyết đang chuẩn bị dẫn đường, liếc nhìn xung quanh vài vòng thấy nhà vệ sinh thì lập tức cầm túi vọt vào.
Một lát sau, Lâm Hạo đi ra khỏi nhà vệ sinh thì đã thay bộ comle trước đó.
Anh siết chặt cà vạt, giơ tay vuốt tóc, thoáng chốc tràn ngập tự tin.
Đầu tóc rối loạn ban đầu được chải vuốt nề nếp lộ ra đôi mắt thâm thúy, bên trong phảng phất có biển sao mênh mông, mũi cao thẳng, đường nét khuôn mặt góc cạnh, cơ bắp chắc nịch được bao bọc trong bộ comle, lộ rõ vầng ngực rắn chắc.
Giang Ánh Tuyết nhìn mà hơi ngẩn ngơ.
"Đi thôi".
"Hả, à..."
Giang Ánh Tuyết nghe thấy Lâm Hạo lên tiếng mới hoàn hồn lại, vội vàng giấu đi gò má ửng đỏ, cúi đầu đi ở đằng trước.
Kỳ lạ ghê, người này tìm chị Thiên Ngữ mà sao còn cố tình ăn diện vậy nhỉ?
Giang Ánh Tuyết nghĩ vẩn vơ, sau đó dẫn Lâm Hạo vào thang máy đi lên văn phòng của chủ tịch.
Lâm Hạo nhìn cánh cửa văn phòng rộng lớn trước mặt mà tiếng tim đập ngày càng dồn dập.
Nghĩ tới vợ tương lai đang ở đằng sau cánh cửa này, mình sắp được gặp cô ấy là trái tim Lâm Hạo lại như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
"Anh đợi chút, tôi đi vào xem trước đã".
Giang Ánh Tuyết dặn một câu rồi đẩy cửa vào.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!