Chương 44: Con át chủ bài
Lâm Hạo đột nhiên cười: “Tôi lại muốn xem xem, anh sẽ cho ai đánh tôi”.
Đáy mắt Mã Thành Huân lóe lên sát ý, nhưng quay đầu thấy hội đấu thầu sắp bắt đầu, lại nhìn Giang Thiên Ngữ, chậm rãi thở ra một hơi, đứng lên hô gọi: “Bảo vệ, ở đây có kẻ điên, đuổi ra ngoài cho tôi!”
Nói xong, Mã Thành Huân lại lạnh lùng nhìn sang Lâm Hạo: “Một tên rác rưởi không biết mọc từ đâu ra như mày, không xứng để tao ra tay”.
Anh ta vừa dứt lời, lập tức bảy tám tên bảo vệ lực lưỡng xông ra.
“Cậu Mã! Ai mà to gan dám gây chuyện trước mặt cậu!”
“Giao cho chúng tôi đi! Bảo đảm làm cậu Mã hài lòng!”
Các bảo vệ đồng loạt hằm hằm nhìn Lâm Hạo, giống như đối diện với kẻ thù giết bố, tất cả tức giận hét một tiếng xông lên!
Mã Thành Huân lùi lại một bước, giương cằm lạnh lùng nhìn Lâm Hạo, dường như nhìn xuống một con kiến nhỏ bé đáng thương.
Sau đó anh ta lại nói với Giang Thiên Ngữ: “Nhìn thấy chưa, bia đỡ đạn mà cô tìm chẳng là gì trước mặt tôi, thậm chí nghiền chết anh ta, cũng không cần tôi ra tay…”
“Dừng tay!”
Đột nhiên một giọng đàn ông hùng hậu quát lên.
Mã Thành Huân bị người khác ngắt lời xen ngang, anh ta lập tức bất mãn, giật khóe miệng, ánh mắt âm lạnh, sầm mặt tức giận quát: “Con chó ở đâu ra cũng dám xen ngang lời của tao?”
“Mã Thành Huân, khẩu khí của cậu lớn thật đấy!”
Lý Tông Minh lạnh mặt, khí thế toàn thân bùng phát, tất cả mọi người xung quanh lập tức chỉ cảm thấy nhiệt độ giảm xuống mấy độ.
Đám bảo vệ vạm vỡ vừa thấy Lý Tông Minh đến, đâu còn dám ra tay, đều rụt cổ trốn sang một bên, cũng chẳng dám ngẩng đầu.
“Chủ, chủ tịch Lý? Sao ông lại đến đây?”
Mã Thành Huân cũng kinh hãi, vội vàng bỏ thái độ hống hách ngạo mạn.
Lý Tông Minh lướt nhìn đám vệ sĩ suýt nữa định ra tay, rồi lại nhìn Mã Thành Huân, hừ lạnh lùng nói: “Anh Lâm này là khách quý của tập đoàn Hắc Thạch chúng tôi, trước khi cậu động vào anh ta, thì hãy cân nhắc trước trọng lượng của mình đi”.
“Ngay cả ông bố ở thủ phủ thành phố Giang của cậu ít nhiều cũng phải nể mặt Lý Tông Minh tôi, huống chi là cậu?”
Đôi mắt Mã Thành Huân hơi nheo lại, sắc mặt âm u bất định: “Chủ tịch Lý, nói thì nói vậy, nhưng nhà họ Mã ở Kim Lăng chúng tôi hình không sợ tập đoàn Hắc Thạch các ông đâu”.
Sau đó Mã Thành Huân chỉ sang Lâm Hạo ở một bên, cười chế nhạo: “Vì một tên nhãi thế này, chẳng lẽ ông muốn kết thù với nhà họ Mã tôi?”
Lý Tông Minh nghe thấy sự bôi nhọ và sỉ nhục Lâm Hạo trong lời nói của Mã Thành Huân, lập tức nổi giận bừng bừng, vỗ tay một cái về phía sau hét nói: “Tất cả những ai kiếm cơm của tập đoàn Hắc Thạch, tất cả đứng lên cho tôi!”
“Soạt soạt soạt!”
Lập tức, người phụ trách của hơn nửa số doanh nghiệp có mặt ở đây đồng loạt đứng lên.
Lý Tông Minh nhìn cảnh tượng phía sau đông kín người hào hùng, khí thế toàn thân bỗng bùng phát, ông ta coi thường Mã Thành Huân nói: “Nhà họ Mã cậu có lớn thế nào cũng chỉ là ở Kim Lăng, đây là thành phố Giang, chưa đến lượt người ngoài đến ngang ngược”.
Mã Thành Huân cau mày, anh ta hiểu rõ nhà họ Mã mình sản nghiệp lớn thế nào, cuối cùng cũng không phải người ở đây, không vượt được mặt chủ.
Huống hồ, biết bao nhiêu người thành phố Giang đợi kiếm cơm từ tập đoàn Hắc Thạch, bất kể nhà họ Mã lớn mạnh thế nào, hay bố của Mã Thành Huân lợi hại thế nào, thì cũng không bằng lợi ích của tất cả mọi người.
“Ha ha ha…”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!