Chương 35
Đối mặt với sự nhiệt tình bất ngờ của đồng nghiệp, Hà Tiểu Vy có chút khó tiếp nhận, cô chỉ có thể gật đầu cười: “Cảm ơn lòng tốt của mọi người. Từ nay về sau, chúng ta sẽ là đồng nghiệp. Nếu tôi có làm sai điều gì, mọi người cứ việc chỉ ra”
Nghe những lời này, nhiều người rõ ràng là nhẹ nhõm cả người.
Hà Tiểu Vy không thể để ý đến thái độ của đồng nghiệp, cô lấy điện thoại di động ra, tìm ra số điện thoại di động của Lâm Hoàng Phong, do dự nhìn số điện thoại thật lâu mới quyết định gọi đi.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, giọng nói lạnh lùng của Lâm Hoàng Phong truyền đến tai cô: “A lô.”
Hà Tiểu Vy cắn môi, có chút xấu hổ mà nói nhỏ: “Lâm Hoàng Phong, tôi được thăng chức rồi, là anh giúp tôi sao?”
Nghe vậy, Lâm Hoàng Phong ngược lại im lặng một giây, động tác của Trần Minh Tâm quả thật nhanh hơn anh nghĩ.
Anh thừa nhận không chút giấu diếm, nói mấy lời động viên kèm theo khen ngợi: “Em rất có năng khiếu về mặt thiết kế, tài năng của em không nên bị vùi dập cũng không nên để người khác kìm hãm”.
Những lời khẳng định và khích lệ của anh lọt vào tai Hà Tiểu Vy khiến cô có chút kinh ngạc, hơn nữa còn là sự ấm áp khó tả: “Cảm ơn anh”
Cô nghĩ về những lý do khác nhau khiến Lâm Hoàng Phong lại giúp cô, nhưng cô không ngờ lại là vì chuyện này, ấn tượng về Lâm Hoàng Phong trong lòng cô không khỏi tốt lên mấy phần, cô đối với anh cũng không bài xích như trước.
Lâm Hoàng Phong nhếch khóe miệng, dưới mắt lóe lên một tia ánh sáng, cười nói: “Tôi giúp em nhiều như vậy, hai chữ cảm ơn đã muốn đuổi tôi đi?
Sự cảm động vừa mới dấy lên trong lòng Hà Tiểu Vy sau mấy lời nói của Lâm Hoàng Phong lập tức biến mất không còn tăm tích.
Quả nhiên, cảm động gì đó đều như mây khói, bất kể anh quan tâm cô thế nào cũng không thể thay đổi được bản chất cường đạo của anh.
Nhưng dẫu sao cô cũng đã nhận ân huệ của anh, suy nghĩ một chút, cô nhẹ giọng dò xét: “Tôi mời anh ăn tối nhé?”
“Được” Anh trả lời dứt khoát.
Nghe đến đây, Hà Tiểu Vy mới buông được trái tim đang treo lơ lửng, chưa kịp nói gì, cô lại nghe thấy giọng nói của anh: “Tuy nhiên, tôi muốn ăn đồ em tự làm”
Cô nhắm mắt lại, trong mắt hiện lên vẻ giảo hoạt: “Được rồi, không thành vấn đề”
Cô kiên quyết trả lời, trái lại Lâm Hoàng Phong hơi ngạc nhiên, mơ hồ cảm thấy cô khẳng định là không có lòng tốt.
“Tiểu Vy, có rảnh không? Có thể qua đây chút không?”
Đột nhiên, sau lưng Hà Tiểu Vy vang lên giọng nói của một đồng ngl cô nhanh chóng quay đầu lại, mỉm cười với cô ấy: “Chờ một chút, tôi sế tới ngay”
Sau đó, cô lại nói với Lâm Hoàng Phong: “Chúng ta hẹn ăn cơm ngày khác nhé. Bên này tôi có việc rồi”