Chương 593:
An Bích Hà sợ hãi thét lên, âm thanh vang vọng xuyên qua tấm kính đã vỡ tan tành truyền ra ngoài.
Có thể do nghe thấy tiếng hét của cô ta, những người ở ngoài phát ra những tiếng cười giêu cợt giống như đang cười trên nỗi đau của người khác.
An Bích Hà nghe thấy những tiếng giêu cợt đó, sắc mặt càng trắng bệch.
Những tiếng cười này vừa nghe đã biết không phải là một người mà là một đám người, ít nhất cũng phải hơn ba người.
“Ngô Thành Nam, bọn họ lại đập kính nhà em nữa rồi. Tại sao bọn họ lại làm như vậy, chẳng lẽ bọn họ không biết đây là phạm pháp sao?”
An Bích Hà nghiến răng nói.
Bất thình lình Ngô Thành Nam nói: “Không phải!”
“Không phải gì chứ?” Trong lúc nhất thời cô ta cũng không kịp phản ứng.
Giọng nói trầm thấp của Ngô Thành Nam từ từ giải thích: “Những người đó không phải những kẻ ở trên mạng.”
“Vậy là aï?” An Bích Hà vội vàng hỏi.
“An Bích Hà, em nghĩ đi, chỗ em ở là khu vực mà người bình thường có thể vào được sao?”
Ngô Thành Nam nhắc cô ta một câu.
Bây giờ An Bích Hà mới kịp phản ứng. Đúng vậy! Nhà cô ta đang ở là nhà của nhà họ An mà, An Vu Khang rất chú trọng cảnh giác, vì vậy nhà ông ta chọn không thể là loại nhà có an ninh không nghiêm ngặt được.
Hàng xóm xung quanh đều là những nhà có quyền thế và điều kiện ưu tú, tấc đất tấc vàng, điều quan trọng nhất chính là hệ thống an ninh ở đây cực kỳ đầy đủ.
Khu vực này có đội an ninh được huấn luyện nghiêm ngặt, họ đi tuần tra suốt hai mươi bốn giờ, cô ta còn nghe nói những người này đều là quân nhân đã giải ngũ.
Vì vậy có thể nói những kẻ trên mạng không thể bước vào nơi này được.
“Vậy thì…
An Bích Hà và mẹ An nhìn nhau không nói nên lời, đột nhiên trong lòng xuất hiện một dự cảm xấu.
Ngô Thành Nam thấy phản ứng của bọn họ, trong giọng nói của anh ta mang vẻ ngạc nhiên: “Hai người chưa nghe đoạn ghi âm sao?”
“Ghi âm? Ghi âm nào?” An Bích Hà cảm giác đầu cô ta sắp nổ tung.
Những ngày qua, nhiều ghi âm bị phát tán như vậy, cô ta bị Lạc Hiểu Nhã ghi âm hãm hại vô số lần nên cô ta không biết ghi âm mà Ngô Thành Nam nói đến là đoạn ghi âm nào.
“Đợi anh một chút, anh gửi cho em”
Ngô Thành Nam nói xong, đầu dây bên kia lập tức truyền đến những âm thanh hỗn loạn.
Rất nhanh An Bích Hà đã nhận được ghi âm.
Giọng nói của Ngô Thành Nam cất lên trong điện thoại: “Em nghe ghi âm thì cũng biết anh không có cách nào để giúp em chuyện này, ngay cả Hoắc Kỳ cũng không thể xen vào.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!