Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù - Lạc Hiểu Nhã (FULL)

Khi cô đứng dậy chuẩn bị rời đi, Hoắc Tùng Quân nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô, trong đôi mắt đen láy xen lẫn sự nhẫn nhịn, bất lực khiến người ta không thể nhìn thấu.

 

“Lạc Hiểu Nhã, trong ba ngày nữa, tôi sẽ đính hôn với cô ấy”

 

Lạc Hiểu Nhã sững người trong giây lát, nở một nụ cười cứng ngắc, giống như một con rối, tàn nhẫn mỉa mai: “Chúc anh hạnh phúc.”

 

Cô không muốn chúc họ hạnh phúc chút nào, một người xấu xa như An Bích Hà sao có thể xứng đáng được hưởng hạnh phúc chứ?

 

Hoắc Tùng Quân biết cô không nhìn thấy, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của cô, anh vẫn hoáng sợ áy náy.

 

Nhân viên Ủy ban nhân dân nghe được cuộc nói chuyện của hai người liền nhìn cô gái mù trước mặt.

 

Chú ý thấy rằng những ngón tay trên đùi cô đang run rẩy, không ngừng va chạm vào nhau, nhìn thấy thật đáng thương.

 

Nhưng ngoài mặt cô vẫn phải giả bộ hờ hững. .

 

Sau khi rời khỏi Ủy ban nhân dân, Hoắc Tùng Quân đề nghị đưa cô trở về, Lạc Hiểu Nhã từ chối: “Vì chúng ta đã ly hôn nên không thể làm phiền anh Hoắc nữa, như vậy không tốt.”

 

Nói xong quay lưng bỏ đi mà không thèm nhìn anh lại một lần.  Hoắc Tùng Quân đứng ở cửa, nhìn cô chống gậy chậm rãi đi, giống như thật sự sắp rời khỏi thế giới của anh hoàn toàn, trái tim chợt đau nhói.

 

Rời Ủy ban nhân dân, Lạc Hiểu Nhã trực tiếp đến nghĩa trang, quỳ xuống trước bia mộ của mẹ cô, đưa cho bà ấy xem giấy chứng nhận ly hôn của mình.

 

“Mẹ, con đã ly hôn với Hoắc Tùng Quân. Con không phải là tình nhân của anh ta. Con không có thấp hèn để tiện. Con là vợ của anh ta, nhưng anh ta không yêu con”.

 

Vừa mới nói xong, bầu trời chợt đầy bông tuyết, trên đầu cô đọng lại một tầng màu trắng, giống như là mẹ cô đang đáp lại cô vậy..

 

Lạc Hiểu Nhã chạm vào tấm bia mộ lạnh lẽo, đôi mắt đỏ hoe: “Mẹ ơi, tuyết rơi dày như vậy, mẹ một mình ở dưới lòng đất sẽ lạnh đến mức nào.”

 

Khi Lâm Tùng Châu tìm được cô, phát hiện thân thể cô lạnh ngắt, thân thể như đông cứng, nếu không phải hô hấp yếu ớt, suýt chút nữa anh ta đã nghĩ rằng mình đã tìm thấy một cái xác.

 

“Hiểu Nhã, đừng sợ, anh đưa em về nhà” Vẻ mặt lo lắng, giọng nói kinh hãi.

 

Lạc Hiểu Nhã sắc mặt trắng xanh vì lạnh, hai mắt buông lỏng, tự lẩm bẩm một mình: “Nhà? Tôi làm gì còn nhà!”

 

Bố mất rồi, mẹ cũng mất rồi, Hoắc Tùng Quân không muốn cô nữa, cô không có nhà, không còn gì hết.

 

Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể lạnh lẽo của cô, Lâm Tùng Châu nhận ra tình hình lúc này của Lạc Hiểu Nhã không ổn chút nào, cô không còn. mong muốn sống sót, hét lớn: “Lạc Hiểu Nhã, em điên rồi sao? Chẳng những em sẽ bị mù hoàn toàn mà còn sẽ chết đấy”

 

Trong mắt Lạc Hiểu Nhã không còn một tia sóng nào, cô từ tốn cười: “Sống mệt quá, chết đi cho nhẹ lòng. Mẹ tôi không còn ở đó nữa, dù chữa khỏi mắt tôi cũng không nhìn thấy mẹ nữa.”

 

Lâm Tùng Châu vừa giận vừa đau: “Vậy em không muốn báo thù, không muốn báo thù cho mẹ em sao !”

 

“Báo thù.” Lạc Hiểu Nhã tự lẩm bẩm một mình, nghĩ đến lời An Bích Hà nói hôm đó, đột nhiên nắm lấy tay Lâm Tùng Châu, trên mặt xuất hiện một cơ hội: “Báo thù, tôi muốn báo thù, tôi sẽ không bỏ qua cho An Bích Hà. Cô ta là một kẻ giết người, cô ta chính là kẻ sát nhân!”

 

Ba ngày trôi qua chớp nhoáng, hôm nay là ngày đính hôn của Hoắc Tùng Quân và An Bích Hà.

 

Nhà họ Hoắc và nhà họ An rất hài lòng với cuộc hôn nhân này, đám cưới rất lớn, mỗi nơi Lạc Hiểu Nhã đi qua đều lan truyền.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!