Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ - Tiêu Khôn Hoằng - Thi Nhân

Tiêu Khôn Hoằng cùng ba đứa nhỏ bước vào thang máy: "Sau này làm gì, chắc là các con cũng biết rồi đúng không?"

"Cha, mô hình mà cha hứa với con."

"Còn có thú bông của con."

"Bánh kem của con nữa."

Người đàn ông gật đầu: "Không thành vấn đề."

Sau khi suy nghĩ, Tiêu Khôn Hoằng cảm thấy nếu xảy ra chiến tranh lạnh như vậy, những kẻ sau màn chắc chắn sẽ nghi ngờ.

Rốt cuộc, tình cảm của anh và Thi Nhân cũng không thể hoàn toàn tan vỡ vì một chuyện như vậy.

Thoạt nhìn, chuyện này có chút khoa trương.

Thang máy dừng ở tầng của phòng thiết kế, cả ba đứa nhỏ liền tự mình chạy ra ngoài.

Vốn dĩ Thi Nhân đang ở trong văn phòng, sau đó nghe thấy giọng nói của bọn nhỏ, cô nghĩ mình nghe nhầm, kết quả nhìn thấy thực là ba đứa nhỏ đang xách cặp chạy vào: "Mẹ ơi."

"Tại sao các con ở đây?"

"Bọn con nhớ mẹ."

Thi Nhân có chút bối rối, nhìn thấy Tiêu Khôn Hoằng đang đi theo phía sau, anh rốt cuộc là đang nghĩ gì vậy?

Bây giờ không phải là đang xảy ra chiến tranh lạnh sao?

Không lâu sau, Thi Nhân trực tiếp đưa bọn nhỏ lên văn phòng trên lầu, dù sao thì văn phòng của Tiêu Khôn Hoằng cũng tương đối lớn.

Cô một mình nhìn anh: "Tình hình như thế nào?"

"Diễn chiến tranh lạnh quá lố, không phải là làm cho người ở phía sau màn nghi ngờ là chúng ta đang cố ý sao? Hư hư thật thật, đối phương mới không thể nhìn thấu."

Thi Nhân cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy cũng có lý.

"Vậy nên anh dùng con cái để dỗ dành em?"

"Là để cho người ngoài nhìn thấy, anh chính là dùng con để dỗ dành em."

"Bất qua, em cảm thấy rất nhanh Mạc Mỹ Đình sẽ tìm đến cửa, cô ta không muốn thấy chúng ta hòa giải."

Thi Nhân nhìn ba đứa nhỏ ở đằng kia, cô không biết Tiêu Khôn Hoằng đã dỗ bọn trẻ như thế nào, để chúng ngoan ngoãn như vậy.

——

Tin tức Tiêu Khôn Hoằng mang theo con của mình tới tập đoàn đã nhanh chóng được lan truyền.

Rốt cuộc, cửa văn phòng của anh ấy đang mở, ba đứa trẻ đang ngồi trên một chiếc bàn nhỏ đặc biệt để vẽ và chơi với các mô hình, mọi người ra vào đều có thể nhìn thấy.

Ngay cả khi hội nghị video quốc tế được tiến hành, ba bạn nhỏ cũng xuất hiện trước ống kính, gây được rất nhiều sự chú ý.

Bây giờ chuyện vợ chồng họ cãi nhau đã trở nên chân thật hơn.

Thi Nhân bỏ nhà đi, để đứa nhỏ ở lại với Tiêu Khôn Hoằng, hiện giờ tổng giám đốc Tiêu không thể chăm sóc cho ba đứa nhỏ, chỉ mang bọn nhỏ theo đến tập đoàn để tăng tình cảm.

Khi Mạc Mỹ Đình biết chuyện này, không khỏi có chút lo lắng.

Không phải Tiêu Khôn Hoằng và Thi Nhân đã chiến tranh lạnh sao? Bây giờ lại thực sự đưa con đến tập đoàn, muốn hòa giải sao?

Nhưng cũng không dễ dàng như vậy, nếu hai người hòa giải sẽ không có lợi cho cô ta.

Mạc Mỹ Đình có chút lo lắng, cô ta gọi cho Tiêu Vinh, "Anh Tiêu Vinh, chuyện này em phải làm sao đây? Nếu bọn họ thực sự hòa giải, lần này em sẽ không thể thắng được."

"Đừng lo lắng, để anh kiểm tra tình hình giúp em."

Tiêu Vinh trấn an Mạc Mỹ Đình trong chốc lát, khi anh ta cúp máy, khuôn mặt anh ta hiện lên sự lạnh lùng như sương.

Anh ta suy nghĩ một chút rồi trực tiếp đến gặp Cố Văn Trình.

Cô Văn Trình là người luôn nhìn chằm chằm vào tình hình của nhà họ Tiêu, vì vậy mọi hành động của Tiêu Khôn Hoằng đều nằm trong mắt anh ta. Về hành vi của Tiêu Khôn Hoằng, Cố Văn Trình nhìn anh: "Anh nghĩ tại sao Tiêu Khôn Hoằng lại làm như vậy?"

"Đương nhiên là để lấy lòng vợ, Tiêu Khôn Hoằng và phu nhân quan hệ rất tốt, thật sự sẽ không vì chuyện này mà rời bỏ nhau."

"Anh nói rất đúng. Nếu họ thực sự rời bỏ nhau dễ dàng như vậy, thì tôi chỉ có thể nghi ngờ họ là đang diễn xuất. Bất quá cho dù là diễn trò, thì nó cũng không quan trọng."

Bộ dạng của Cố Văn Trình dường như đang nắm chắc chiến thắng trong tay.

Đáy mắt của Tiêu Vinh xuất hiện một về đen, noid: "Tôi sẽ tự mình đến tập đoàn Quảng Viễn để hỏi thăm tình hình."

"Nếu hai người có dấu hiệu hòa giải, hãy loại bỏ Thi Nhân, để cô ta không còn trở thành mối đe dọa nữa."

"Không sao cả, chỉ cần có thể khiến Tiểu Thanh Sơn đau đớn."

Tiêu Vinh sau khi nói xong câu này liền rời đi.

Cố Văn Trình nhìn bóng lưng của Tiêu Vinh, nở một nụ cười, xem ra Tiêu Khôn Hoằng có rất nhiều kẻ thù.

Lúc đó không bằng để Tiêu Vinh đi làm chuyện này.

Lại khiến cho Tiêu Khôn Hoằng biết được,không phải là sẽ có một trò vui coi sao?

——

Tập đoàn từ trên tới đươi hòa hợp với nhau, chủ yếu là do ba đứa nhỏ ở trong tập đoàn giống như là linh vật.

Khi ăn trưa, ba đứa trẻ đích thân lôi kéo Thi Nhân lên lầu để ăn trưa.

Trệu Nhược Trúc ở bên cạnh nhìn nói: "Quả nhiên, bọn trẻ chính là sự hỗ trợ tốt nhất."

Có lẽ cô chủ và ông chủ sẽ nhanh chóng hòa giải.

Trong khoảng thời gian này, cuộc sống của ai cũng khó khăn, lúc ông chủ nổi cơn thịnh nộ thì không ai may mắn thoát được.

Thi Nhân đi theo bọn nhỏ vào phòng họp nhỏ bên cạnh, nơi tạm thời được dùng làm khu vực ăn uống.

Ở đây không có người ngoài, Thi Nhân trực tiếp nói: "Bên ngoài có tin tức gì không?"

"Chiều nay Tiêu Vinh sẽ qua."

Thi Nhân cố ý nhìn anh một cái, nhưng cô không nhìn thấy bất kỳ sự kỳ lạ nào trên khuôn mặt anh.

Người đàn ông rũ mắt: "Như thế nào?"

"Không có gì, không biết anh ta tới đây làm gì."

Nếu là trước đây, Tiêu Vinh nhất định sẽ vì Mạc Mỹ Đình mà đến điều tra tình hình, nhưng bây giờ, Thi Nhân cũng không thể biết được tình huống là như thế nào.

"Ăn đi."

Tiêu Khôn Hoằng hiển nhiên không muốn tiếp tục chủ đề này, những suy nghĩ không rõ ràng,anh cũng không muốn rối rắm suy nghĩ làm sao để chửi chuốt lại.

Đi một bước thì nhìn một bước.

——

Buổi chiều, xe của Tiêu Vinh đúng giờ mà dừng lại ở bên ngoài tập đoàn Quang Viễn.

Sau khi xuống xe, anh ta nghiêm túc nhìn tòa nhà trước mặt, trước đây anh ta đã từng tới đây rất nhiều lần, lúc đó anh ta chỉ muốn Tiêu Khôn Hoằng gặp được báo ứng mà mình xứng nhận được.

Giống như điên mà tính kế anh, tấn công anh.

Đến nay, những hành vi đó đều trở thành chướng ngại vật mà anh ta không thể vượt qua.

"Tiêu tiên sinh, mời sang bên này."

Tiêu Vinh hồi phục tinh thần và bước vào.

Dù thế nào đi nữa thì lần này anh ta cũng phải ra đi một chuyến.

Thang máy trực tiếp nhảy lên tầng 50, cửa mở ra.

Tiêu Vinh bước vào phòng làm việc, nghe thấy tiếng trẻ con, liền nhìn thấy ba đứa nhỉ đứng bên cạnh, mặc bộ quần áo màu vàng tươi, tràn đầy sức sống.

"Cha, tạm biệt."

Ba đứa nhỏ mang cặp sách, vẫy tay chào rồi rời đi.

Ngô Các đứng ở bên ngoài và đón bọn trẻ đi.

Tiêu Khôn Hoằng thu hồi ánh mắt: "Ngồi đi."

Tiêu Vinh cũng không nói chuyện, ngồi ở trên sô pha, bên cạnh còn có mấy món đồ chơi mà bọn trẻ nghịch còn lại, nhìn một hồi liền nói: "Cựu chắc là rất thích cuộc sống hiện tại của mình."

Một sự nghiệp thành công và một gia đình hạnh phúc.

"Cũng không tệ lắm."

Tiêu Khôn Hoằng đang ngồi trên chiếc ghế sofa đơn bên cạnh, đột nhiên có sự im lặng giữa hai người.

Bọn họ cách nhau gần như vậy, nhưng từ lâu giữa họ đã có một khoảng cách rất lớn xuất hiện, họ không có cách nào vượt qua.

"Tôi đến đây lần này là để thực hiện lời hứa lúc trước,nói cho cậu biết kế hoạch của người phía sau màn."

Tiêu Vinh đặt món đồ chơi trong tay xuống: "Cố Trình kêu tôi tới đây để xem hai người cãi nhau có phải là diễn không. Nhưng kĩ năng diễn xuất của hai người không tồi, chắc anh ta đã tin rồi."

"Ý anh là gì?"

Tiêu Khôn Hoằng nhìn anh ta: "Vì áy náy, tôi muốn làm người tốt."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!