Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ - Tiêu Khôn Hoằng - Thi Nhân

Thi Nhân im lặng một lúc.

Cô không ngờ rằng ông cụ Mạc lại đưa ra yêu cầu này. Hiện giờ cô đã biết bà ngoại là nghệ nhân thủ công của nhà họ Mạc, nên cô cũng không bài xích nhà họ Mạc như trước nữa.

Thi Nhân hỏi: "Tại sao ông lại mời tôi?"

"Vì cháu rất có thiên phú.”

"Đừng đùa nữa, có thiên phú gì chứ. Nếu trong tay Thi Nhân không có thứ đó thì ông sẽ khách sáo như thế sao? Ông quên chuyện trước kia khi chúng tôi đến nước S tham dự tiệc sinh nhật của ông rồi hả? Lúc đó ông đã nói như thế nào? Sao đã quên nhanh thế.”

Lời nói của Tiêu Khôn Hoằng đặc biệt sắc bén.

Thi Nhân cũng ngây ra, cô thật sự đã quên mất chuyện đó.

Khi đó ông cụ đối xử với cô rất thô lỗ, còn cho rằng cô là kẻ ăn trộm nữa. Bây giờ ông ta còn giả bộ rộng lượng, mời cô gia nhập nhà họ Mạc, định tỏ vẻ cao thượng cái gì chứ.

Thái độ hôm nay của ông cụ Mạc quả thật đã thay đổi rất nhiều.

Cô suy nghĩ một lát rồi nói: "Sau khi mọi chuyện rõ ràng tôi sẽ trả lại đồ cho nhà họ Mạc. Ông cũng không cần lo lắng về việc này. Nhưng tôi sẽ không gia nhập nhà họ Mạc đâu.”

"Ông mệt rồi, cháu cũng đừng vội từ chối, sau này nếu cháu đổi ý thì có thể đến tìm ông, nếu lúc đó ông còn sống.”

Câu cuối cùng khiến Thi Nhân bỗng dưng cảm thấy chua xót

Thấy ông cụ mệt mỏi thì cô và Tiêu Khôn Hoằng cũng rời khỏi phòng, không tiếp tục quấy rầy ông lão nữa.

"Quyết định vừa rồi là đúng, có vẻ em cũng không bị lung lay.”

"Xung quanh toàn người thông minh như thế thì kẻ ngốc cũng phải học được chút gì chứ. Cho dù anh không nói thế thì em cũng sẽ từ chối.”

Tiêu Khôn Hoằng cười nói: "Nếu loại trừ các yếu tố khác thì gia nhập nhà họ Mạc cũng có thể coi là một lựa chọn tốt. Nó có thể thực hiện được mong muốn của em.”

"Nhưng em cũng muốn phát triển bộ phận điêu khắc của tập đoàn Quang Viễn, để tập đoàn không còn bị người khác kiểm soát nữa.”

Người đàn ông sửng sốt trong giây lát, anh cẩn thận nhìn cô vợ thích giở trò mèo của mình. Trong đôi mắt cô ánh lên tia sáng, soi rõ bóng tối trong lòng anh.

Tiêu Khôn Hoằng đột nhiên nắm lấy tay cô, hai người đan chặt ngón tay vào nhau.

"Anh làm sao thế?"

Thi Nhân đi theo bước chân của anh, đôi chân anh hơi dài nên cô có chút không theo kịp.

"Tìm một địa điểm.”

Tiêu Khôn Hoằng lơ đễnh, đi đến cầu thang cuối hành lang thì Thi Nhân vội nói: "Đây là nhà họ Mạc đấy. Anh cứ tùy tiện như thế không tốt đâu, anh đang làm gì thế?"

Thi Nhân bị ai đó đẩy vào tường, vừa ngẩng đầu lên thì hai người đã lập tức kéo gần khoảng cách, hơi thở đan xen lẫn nhau.

"Đương nhiên là hôn em, ngay từ đầu anh đã muốn làm như vậy rồi.”

Cô quá nhỏ nhắn và mỏng manh, đã thế lại còn không quá thông minh. Nhưng cô lại muốn phát triển bộ phận Điêu Khắc của tập đoàn anh.

Cô thật sự rất ngây thơ và dễ thương.

Dễ thương đến mức anh muốn hôn cô, hôn cô một cách mãnh liệt.

Tiêu Khôn Hoằng nghĩ gì thì làm lấy.

Anh đã từng cảm thấy bản thân không thích dạng con gái như thế này, nhưng rồi anh lại phát hiện không biết trái tim mình đã rung động từ lúc nào.

Bên ngoài có rất nhiều người nổi tiếng, nhưng không ai có thể so sánh được với cô gái mà anh thích.

Trong lòng Thi Nhân cảm thấu ngọt ngào, cô choàng cổ anh đáp lại.

Ở đằng kia, Mạc Đông Lăng đi từ trong phòng ra, anh ta nhìn thấy Mạc Mỹ Đình và Mạc Tử Hàn thì hỏi: "Sao hai người lại ở đây?"

"Lên xem thử, người của nhà họ Tiêu còn ở bên trong không?"

Mạc Mỹ Đình liếc nhìn cánh cửa đóng chặt, thật ra cô ta muốn biết bọn họ đang nói chuyện gì, sao lại nói lâu như thế.

Mạc Đông Lăng nhìn người bên cạnh: "Bọn họ đâu?"

"Cậu Tiêu và cô Tiêu ở đầu cầu thang cuối hành lang, vợ chồng bọn họ rất tình cảm.”

Mạc Đông Lăng: “..."

Mạc Mỹ Đình tỏ vẻ chế giễu, đúng là không biết xấu hổ.

Lúc này Thi Nhân và Tiêu Khôn Hoằng tay trong tay bước tới, Thi Nhân cúi đầu xuống, lỗ tai vẫn còn đỏ ửng.

Nhìn thấy dáng vẻ thân thiết của bọn họ thì Mạc Mỹ Đình không khỏi lên tiếng: "Đây không phải là nhà họ Tiêu mấy người, tốt nhất đừng có tùy tiện đi loạn.”

"Chúng tôi chỉ đi quan sát xung quanh thôi.”

Thi Nhân không thể hiểu được sự kiêu ngạo của Mạc Mỹ Đình, cô nhìn sang Mạc Đông Lăng rồi nói: "Tôi sẽ xem xét đề nghị của ông cụ. Bây giờ tôi muốn về.”

"Tôi tiễn cô.”

Mạc Đông Lăng không nói nhiều, anh ta tiễn hai vợ chồng bọn họ về.

Mạc Mỹ Đình đứng đằng sau hỏi: "Anh cả, mọi người nói chuyện gì vậy?"

"Nói về một vài chuyện cũ của cụ bà, cuối cùng ông cụ còn mời cô ấy gia nhập nhà họ Mạc.”

"Cái gì? Làm sao ông cụ có thể dẫn sói vào nhà được chứ.”

Ánh mắt Mạc Đông Lăng lạnh lùng nhìn qua: "Ông cụ đương nhiên có ý kiến ​​của mình, Thi Nhân không đồng ý gia nhập nhà họ Mạc.”

Mạc Mỹ Đình thở phào nhẹ nhõm, may mà cô ta không đồng ý.

Mạc Mỹ Đình nhìn Mạc Đông Lăng rời đi thì tức giận nói: "Anh hai, anh cả và ông nội đều điên rồi hả? Thi Nhân là người của tập đoàn Quang Viễn, bọn họ lúc nào cũng nhìn chằm chằm nhà họ Mạc chúng ta.”

"Anh biết, nhưng những thứ trong tay Thi Nhân rất quan trọng nhất. Có làm như thế sẽ an toàn hơn.”

"Thi Nhân là phường trộm cắp, chỉ cần bắt cô ta giao nộp ra là được.”

Mạc Tử Hàn do dự: "Nếu Thi Nhân không giao ra thì xuất hiện rất nhiều phiền phức.”

Mạc Mỹ Đình ngây ra.

Chẳng lẽ cô ta cứ thế nhìn Thi Nhân gia nhập nhà họ Mạc, rồi thế chỗ mình sao?

Trước đây ông cụ không phải không có ý ​​để cho người ngoài kế thừa nghề thủ công của nhà họ Mạc.

Nhưng nếu có Thi Nhân thì cô ta còn có cơ hội không?

Không, Thi Nhân không được phép gia nhập nhà họ Mạc.

...

Mạc Mỹ Đình báo tin về việc Thi Nhân đến nhà họ Mạc cho Cố Văn Trình biết.

Người đàn ông rót một ly rượu vang: "Quả nhiên người nhà họ Mạc vẫn chưa phát hiện ra thân phận của Mạc Mỹ Đình. Đại ca, chắc anh lo lắng quá rồi.”

"Có lẽ tôi đã nghĩ nhiều, nhưng chuyện này không thể trì hoãn lâu được. Thi Nhân càng đến gần nhà họ Mạc thì nguy cơ bị lộ càng lớn. Mặc dù chúng ta xóa bỏ được tư liệu về nghệ nhân thủ công đó, nhưng vẫn không phá hủy được ảnh của tư liệu.”

Bà ngoại của Thi Nhân không để lại một tấm ảnh nào, nhưng trước khi rời khỏi nhà Mạc đã giữ lại một tấm ảnh.

Có lẽ bây giờ họ vẫn chưa phản ứng lại.

Nhưng về sau thế nào thì còn chưa chắc chắn được.

Ông cụ nói: "Bảo nhà họ Giang đi liên hệ hợp tác với nhà họ Tiêu. Nhất định phải chia rẽ mối quan hệ giữa Thi Nhân và nhà họ Mạc. Bí mật mà tôi đã nói với cậu cũng đến lúc nên phát huy tác dụng rồi.”

"Tôi biết rồi, Mạc Mỹ Đình sẽ biết cách làm thế nào.”

Cố Văn Trình chờ đợi trò vui bắt đầu.

Sau trận đấu Quốc Tế Bạch Hoa, độ nổi tiếng của Thi Nhân đã giảm đi một chút.

Bởi vì còn có một người khác nổi tiếng hơn cô là cô hai nhà họ Mạc, Mạc Tử Tây. Cô ấy thường xuyên xuất hiện trước công chúng, sau khi trở về thì phong độ đã lấn át cả cô cả.

Kể từ sau chấn thương thì Mạc Mỹ Đình hiếm khi xuất hiện trước công chúng.

Nếu danh tiếng của cô hai nhà họ Mạc càng lúc càng nổi tiếng, thì đồng nghĩa với việc người thừa kế nghề thủ công của họ Mã cũng sắp bị thay thế.

Mối quan hệ hợp tác giữa tập đoàn Quang Viễn và nhà họ Mạc ngày càng khăng khít. Mạc Tử Tây cũng đã đến dự cuộc họp với tư cách là người đại diện.

Thi Nhân đứng trong phòng họp nhìn Mạc Tử Tây xuất hiện: "Chúc mừng em, lần này đến tập đoàn thì cảm giác thế nào?"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!