Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ - Tiêu Khôn Hoằng - Thi Nhân

Mạc Mỹ Đình trở nên cuồng loạn trong phòng bệnh một mình và đập phá mọi thứ nằm trong tầm mắt cô.

Sau tất cả thì cuối cùng bàn tay của cô ta vẫn bị hủy hoại. Không thể tha thứ, tuyệt đối không thể tha thứ!

Mạc Mỹ Đình muốn giết Tiêu Khôn Hoằng và Thi Nhân, chính hai con người này đã hủy hoại cuộc đời cô ta.

"Tay em như thế nào rồi?"

Mạc Tử Hàn bước vào, nhìn thấy một đống hỗn độn, trong lòng mừng thầm.

"Anh hai, giết Tiêu Khôn Hoằng, phải giết anh ta!"

Mạc Mỹ Đình vội vàng kéo anh, anh hiện tại là người duy nhất còn ủng hộ cô, cũng là chỗ dựa duy nhất mà cô ta có được trong nhà họ Mạc.

"Giết người là phạm pháp đó."

Mạc Đông Lăng đứng ở cửa, nhìn Mạc Mỹ Đình bằng ánh mắt lãnh đạm: "Nói cho anh biết, chuyện ở khu vui chơi có phải là em làm không?"

"Không phải."

Mạc Mỹ Đình rụt cổ, làm sao cô ta có thể thừa nhận được chuyện này. Nếu cô ta thừa nhận điều đó, chẳng phải cuộc sống của cô trong nhà họ Mạc sẽ còn càng thảm hơn sao? Cô cứ ngậm chặt miệng có chết cũng không mở miệng, bọn họ lại không có chứng cứ, như vậy cô có thể nói rằng Tiêu Khôn Hoằng đang vu oan cho chính mình.

"Em đang nói dối, nhà họ Mạc chúng ta không cần người như em. Làm chuyện xấu lại còn để lại hậu quả lớn như vậy. Em nghĩ rằng bản thân mình còn đủ tư cách để trở thành người kế thừa của nhà họ Mạc sao?"

Mạc Mỹ Đình sững người: "Ông nội sẽ không nhẫn tâm như vậy đâu. Ông từng nói rằng em sẽ là người thừa kế nghề thủ công của nhà họ Mạc."

"Nhà họ Mạc không phải của mình ông nội. Chúng ta là một gia tộc lớn. Hôm nay em đã khiến mọi người thất vọng. Tất cả chức vụ của em trong tập đoàn nhà họ Mạc đều đã bị đình chỉ, em hãy ở lại mà kiểm điểm thật tốt bản thân mình đi."

Mạc Đông Lăng trực tiếp rời đi.

Mạc Mỹ Đình tức giận đến mức toàn thân run lên: "Anh hai, anh nói anh cả nói như vậy là có ý gì?"

Lúc giao dịch, cô đã nói rõ ràng rằng cô sẽ hy sinh vì nhà họ Mạc, nhưng vị trí người thừa kế sẽ luôn là của cô, làm sao lại có thể thay đổi vậy?

"Anh cả vẫn còn đang tức giận, nhưng em lần này thật sự quá hấp tấp."

"Xin lỗi, em không biết rằng cái tên mất trí Tiêu Khôn Hoằng sẽ làm như vậy. Em đã hối hận thật rồi rồi."

Từ lâu cô đã biết mình sẽ không nên chọc giận tên ác ma Tiêu Khôn Hoằng đó.

"Không sao đâu, em là người nhà họ Mạc, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

"Vậy em còn có thể trở lại như trước không?"

Trong mắt Mạc Tử Hàn lóe lên một tia lạnh lùng, trên mặt lộ ra vẻ rất khó xử: "Anh sợ là có chút khó khăn, nhưng trong tương lai nếu như em có biểu hiện tốt thì chắc là vẫn có cơ hội. Hiện tại em hãy yên tâm hồi phục chấn thương, anh sẽ giúp em tìm cách."

Mạc Tử Hàn an ủi cô ta, và sau đó rời đi. Mạc Mỹ Đình ngồi một mình vô cùng hối hận bản thân.

Không lâu sau, nữ trợ lý đi vào, thấp giọng nói: "Tôi hỏi bác sĩ rồi."

"Bên đó nói thế nào?"

Nữ trợ lý lắc đầu: "Có thể hồi phục được, sẽ không ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường nhưng để cầm dao chạm khắc thì không có khả năng."

"Cái gì!"

Mạc Mỹ Đình rất hối hận, cô nhất định phải giết chết tên Tiêu Khôn Hoằng đó!

"Hiện giờ không phải lúc để buồn. Ông chủ đã biết chuyện này và ông ấy rất tức giận."

"Tôi cũng rất tức giận."

"Ông chủ nói tối nay sẽ đến gặp cô."

Mạc Mỹ Đình đột nhiên sững sờ, sắc mặt tái nhợt: "Cứu tôi, nhất định phải cứu tôi."

Nữ trợ lý lắc đầu cười khổ: "Tôi đi theo cô lần này cũng sợ là gặp nạn khó tránh."

Mạc Mỹ Đình lập tức gục xuống giường, mồ hôi nhễ nhại.

Trong một biệt thự.

Cố Văn Trình nhìn người đàn ông bị trói trước mặt, bỏ cây roi trên tay xuống:

"Nhiệm vụ thất bại rồi. Tôi bảo anh bảo vệ cánh tay của cô ta."

"Rất xin lỗi."

Tiêu Vinh toàn thân bị thương, nhưng vẻ mặt lại rất bình tĩnh: "Tiêu Khôn Hoằng đột nhiên thay đổi như thể là một người khác, tôi thật sự không không ngờ tới."

"Chút chuyện này không cần anh đến nhắc nhở tôi."

Cố Văn Trình tức giận nhìn anh ta: "Anh biết rõ Tiêu Khôn Hoằng như vậy, nhưng hóa ra lại chỉ có chút hữu dụng như vậy sao? Vậy thì anh sống cũng không có ý nghĩa gì, nếu không tôi có thể trực tiếp giao anh cho Tiêu Khôn Hoằng, đại khái còn đổi được nhiều lợi ích hơn."

"Hãy tin tưởng ở tôi, sẽ không đổi được gì đâu."

Tiêu Vinh nhìn anh ta: "Anh cũng sẽ thất bại thôi."

Hiện tại Tiêu Khôn Hoằng đã nghi ngờ anh ta rồi. Nếu không sẽ không dùng Tiêu Đào Hy để uy hiếp bản thân.

"Anh tưởng tôi là anh. Trên thực tế, anh từ đầu đến cuối đều không có nói cho tôi biết sự thật."

Cố Văn Trình nhìn anh chằm chằm: "Anh tiếp cận tôi chỉ để điều tra danh tính của Mạc Mỹ Đình."

"Tôi thừa nhận điều đó."

"Vậy bây giờ anh đã điều tra ra chưa?"

"Cô ấy không phải."

Tiêu Vinh đã mất một thời gian dài để thuyết phục bản thân rằng chỉ là trông giống nhau mà thôi.

Làm sao một cô gái tốt bụng như Bạch Mỹ Đình lại có thể trở nên hung ác, kiêu ngạo và liều lĩnh như vậy? Vì vậy, bây giờ anh đã từ bỏ, và đôi với anh giữa sống và chết cũng không có gì khác biệt.

"Không phải, anh có chắc như vậy không?"

Cố Văn Trình đột nhiên cười, ảm đạm nhìn anh: "Chúc mừng, anh đã đoán được rồi, cô ấy chính là người phụ nữ anh đang tìm, Bạch Mỹ Đình."

Thật không ngờ tới!

"Không thể nào!"

"Làm sao không thể, ngay từ đầu tôi đã cứu cô ta. Làm sao có thể sống sót mà không phải trả giá? Cho nên hiện tại cô ta đã biến thành bộ dạng như vậy."

Anh ta sẽ không nói cho kẻ ngu ngốc này biết, Bạch Mỹ Đình vốn dĩ là người như thế nào, nếu không làm sao có thể lợi dụng Tiêu Vinh được cơ chứ?

Tiêu Vinh nhìn anh ta chằm chằm: "Tôi sẽ giết anh."

"Chỉ dựa vào anh, con chó nhà có tang."

"Dựa vào anh cũng không được. Ở đây không ai có thể đấu thắng được Tiêu Khôn Hoằng. Tôi nghĩ hiện tại anh nên hiểu rõ sự thật này."

Tiêu Vinh lộ ra vẻ khinh thường: "Anh sẽ phải cần tôi."

Bây giờ nhóm người này trèo lên lưng cọp khó lòng mà bước xuống.

Nhưng anh thực sự không ngờ rằng Mạc Mỹ Đình lại thực sự là người mà anh đang tìm kiếm.

"Nhốt anh ta lại."

Cố Văn Trình không muốn gặp lại anh ta, có lẽ đó là quyết định tồi tệ nhất của anh ta khi để người đàn ông này trở thành Giang Quốc Thành.

Nhưng nếu bây giờ có Mạc Mỹ Đình trong tay, Tiêu Vinh nên ngoan ngoãn hơn một chút.

"Ông chủ, ông chủ lớn nói sẽ tới đây sớm."

"Ông ta đến đây làm gì, chuyện này tôi đều có thể xử lý được." Cố Văn Trình đã rất tức giận.

Sau một hồi, cuối cùng anh ta cũng bình tĩnh lại: "Mạc Mỹ Đình đâu? Thu xếp đi. Tôi sẽ đến gặp cô ta vào buổi tối, bắt cô ta nghĩ ra một lời giải thật thích hợp lý cho tôi, nếu không tôi sẽ lột da cô ta."

Một loạt thất bại khiến anh ta thực sự tức giận.

Mọi chuyện đều đến hồi kết thúc.

Thi Nhân đã được xuất viện vào đêm hôm đó, dù gì thì đó cũng chỉ là một ca phẫu thuật nhỏ. Khi trở về nhà, Thi Nhân nhìn Tiêu Khôn Hoằng nói:

"Để em đi hỏi Tiêu Đào Hy."

"Còn cần phải hỏi sao?"

Tiêu Khôn Hoằng cảm thấy rằng sự việc này đã quá rõ ràng, và Tiêu Đào Hy là kẻ phản bội. Sau khi tất cả mọi chuyện lắng xuống, Tiêu Đào Hy bình an vô sự trở về. Người phụ nữ đứng ở trung gian này diễn vai gì, chỉ cần dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra được.

Thi Nhân nắm lấy tay anh: "Em biết, nhưng chắc là phải có lý do. Để em hỏi, anh có thể đứng bên cạnh nghe."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!