Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ - Tiêu Khôn Hoằng - Thi Nhân

Sau khi Thi Nhân tới đây, bên ban giám đốc lập tức yêu cầu tổ chức cuộc họp ban giám đốc, yêu cầu Tiêu Khôn Hoằng giải quyết sóng gió hủy hợp đồng với nhà họ Mạc lần này. Vấn đề lớn nhất của tập đoàn hiện nay chính là chuyện này.

Có điều Ngô Hành lại từ chối, nói Tiêu Khôn Hoằng mới xuất viện, cần được tĩnh dưỡng, tạm thời không thể tổ chức cuộc họp giám đốc. Thi Nhân đều giả vờ như không thấy những sự ngờ vực vô căn cứ đó, cứ theo lẽ thường tham dự cuộc họp thường kỳ của ngành thiết kế. Kể từ khi Tiêu Khôn Hoằng bị bệnh, đã lâu rồi cô không đến công ty họp thường kỳ.

Cuộc họp thường kỳ của phòng thiết kế, người phụ trách của ba nhóm đều tới dự. Triệu Nhược Trúc không vào phòng họp mà đi tìm Thi Nhân: “Triệu Uyển Nhi nhóm một gần đây rất thân thiết với ai đó của ban giám đốc. Người kia luôn kêu gào tổ chức cuộc họp hội đồng, chờ đến khi họp, không biết Triệu Uyển Nhi sẽ lại làm ra chuyện gì đâu.”

“Tôi đã biết.” Bên phòng thiết kế thì cô không sợ, tóm lại cũng chẳng có chuyện gì to tát.

Có điều Thi Nhân xem nhẹ lực lượng của ban giám đốc. Cô với Triệu Nhược Trúc vào phòng họp thì thấy ngoài Triệu Uyển Nhi, còn có hai người đàn ông lạ mặt khác.

“Hai vị này là ai vậy?”

“Chào mợ Tiêu, tôi là người của phòng nội vụ, đây là nhóm trưởng phòng điêu khắc. Vốn dĩ phòng điêu khắc với phòng thiết kế đều là người một nhà, mợ Tiêu đã lâu không tới tập đoàn, chuyện bên phòng điêu khắc vẫn không có tiến triển gì, cho nên lần này tôi muốn cùng họp đều nghe xem mợ Tiêu sẽ nói thế nào.”

“À, ra vậy, đều ngồi xuống đi.” Nghe thấy nhóm trưởng phòng điêu khắc cũng tới, Thi Nhân biết hôm nay sẽ làm gì.

Người đàn ông của phòng nội vụ này chắc hẳn là người bên ban giám đốc lại đây thăm dò mình, hoặc là nói dùng chuyện của phòng điêu khắc đều làm đá dò đường. Trước kia có Tiêu Khôn Hoằng, không ai dám đụng vào chuyện của phòng điêu khắc, nhưng bây giờ thì khác. Người bên ban giám đốc đúng là nhọc lòng chỉ vì muốn ép Tiêu Khôn Hoằng ra mặt.

Triệu Uyển Nhi lại rất đắc ý. Cô ta lên tiếng trước: “Hôm nay hiếm khi mợ Tiêu đến họp, mọi người có vấn đề gì thì cứ nói đi, nhờ mợ Tiêu giải quyết cho chúng ta. Cơ hội hiếm có đấy.” Giọng nói tràn đầy trào phúng ganh ghét.

Thi Nhân thản nhiên đáp: “Mặc dù tôi rất ít khi đến phòng thiết kế, nhưng tôi vẫn luôn chú ý tới tiến độ, biểu hiện của mọi người đều rất tốt, vất vả cho mọi người.”

“Biểu hiện của mọi người thì tốt, có điều từ khi xảy ra sóng gió hủy hợp đồng với nhà họ Mạc thì tiến độ công việc đã bị đình trệ, phòng thiết kế hơi nhàn rỗi, tôi muốn hỏi mợ Tiêu, khi nào có thể giải quyết chuyện này?”

Phòng họp rất im lặng, mọi người đều chờ Thi Nhân trả lời. Tiêu Khôn Hoằng không đến, cô là phu nhân tổng giám đốc thì cũng có thể tiết lộ chút ý đồ của Tiêu Khôn Hoằng.

“Tôi biết mọi người đều rất quan tâm chuyện này, tuy nhiên tôi không thể nói rõ ràng là khi nào sẽ giải quyết. Nhưng mọi người yên tâm, chuyện phiền phức đều sẽ xong xuôi.” Thi Nhân nhìn Triệu Uyển Nhi: “Phòng thiết kế chỉ cần hoàn thành tốt bổn phận của mình là được. Gần đây nếu rảnh rỗi thì mọi người nghỉ ngơi đi, lúc trước chẳng phải vì tăng ca nên đã tích lũy được không ít ngày nghỉ hay sao? Chờ sau này tăng ca thì mọi người đừng kêu khổ.”

Chuyện này bị cô bâng quơ lướt qua, dù Triệu Uyển Nhi bất mãn thì cũng không thể nói được gì, ai bảo Thi Nhân là mợ Tiêu, cô nói gì cũng được.

Hai người đàn ông nhìn nhau, sau đó nhóm trưởng phòng điêu khắc nói: “Mợ Tiêu, bên phòng điêu khắc vẫn bị ban giám đốc gây khó dễ, khiến chúng tôi phải giao nộp thành tích hài lòng, không thì sẽ hủy bỏ phòng điêu khắc. Nhưng bây giờ phòng điêu khắc rất khó xử.”

“Tôi biết chuyện đó.” Thi Nhân nhìn mọi người: “Tôi sẽ suy xét lại xem phòng điêu khắc có nên tồn tại hay không?”

Đối phương sửng sốt, chỉ thế thôi ư? Không nói sẽ giải quyết như thế nào, cũng không nói muốn làm gì.

Tần Minh Nguyệt đẩng đầu nhìn đối phương: “Anh còn vấn đề gì không?”

“Chuyện phòng điêu khắc…”

“Tôi mới trả lời câu hỏi này rồi, nhóm trưởng có đề nghị khác sao?”

“Không có.”

Ép đối phương câm miệng, Thi Nhân mới hài lòng gật đầu. Thực ra cách này cô học từ Tiêu Khôn Hoằng. Trước kia cô thường xuyên nhìn Tiêu Khôn Hoằng họp, hoặc là lúc ra ngoài ăn cơm, đều không phải là thuận buồn xuôi gió. Lúc gặp phải vấn đề, cô sẽ quan sát thật kỹ xem Tiêu Khôn Hoằng sẽ làm như thế nào. Lúc vui vẻ, anh cũng sẽ dạy cô cách làm. Thi Nhân vẫn không có cơ hội thể hiện, mãi tới hôm nay cô thử bắt chước cách đó, phát hiện hiệu quả không tồi.

Tuy nhiên cô biết nó có tác dụng là vì thân phận của cô. Nếu hôm nay cô không phải là mợ Tiêu, mà là nhóm trưởng phòng thiết kế thì chắc đã sớm bị đè chết rồi.

Cuộc họp tiếp tục, mọi người đưa mắt nhìn nhau trao đổi thông tin. Hôm nay hình như bà chủ khác hẳn trước kia, khí phách hơn nhiều. Tư thế mở cuộc họp, cách nói chuyện rất giống ông chủ.

Triệu Uyển Nhi cũng rõ ràng cảm nhận được điểm này, trong lòng khinh thường. Nếu không phải nhờ Tiêu Khôn Hoằng thì Thi Nhân có thể được như ngày hôm nay sao? Chẳng qua là bò lên dựa vào đàn ông mà thôi.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Triệu Uyển Nhi không thèm quay đầu lại rời đi. Triệu Nhược Trúc nhìn Tô Nhan: “Bà chủ ngầu quá.”

“Tôi chỉ giải quyết việc chung thôi.” Thi Nhân biết trước kia mình rất dễ tính, nhưng trong thời điểm này, quá dễ tính thì sẽ bị người ta bắt nạt. Vừa rồi lời nói của cô cũng đại biểu cho ý đồ của mình, tin rằng người của ban giám đốc sẽ không dùng chuyện phòng điêu khắc để đe dọa mình nữa.

Cô đột nhiên hoài niệm lúc Tiêu Khôn Hoằng còn ở bên.

Triệu Uyển Nhi đi thẳng lên tầng cao nhất, nhìn người đàn ông ngồi trong văn phòng tổng giám đốc, ánh mắt trở nên phức tạp.

Qua mấy tháng, cô ta vẫn không thể tiếp thụ được sự thật này. Bạn trai cũ đã từng ngồi tù, không bao giờ có cơ hội xoay người lại từ bảo vệ nhanh chóng biến thành đại diện tổng giám đốc, thủ đoạn mạnh mẽ, trở nên nổi bật.

Gần đây không ít người trào phúng cô ta, nói cô ta bị mù, bỏ qua một người bạn trai tiềm lực vô hạn. Nhưng chỉ có mình cô ta mới biết chuyện trước kia phức tạp cỡ nào. Có ai ngờ Ngô Hành lại có thể xoay người một lần nữa chứ? Cũng như mọi người đều không đoán được Ngô Hành với Thi Nhân có mối quan hệ rất thân thiết, nghe nói là thanh mai trúc mã.

“Cô có chuyện gì?” Ngô Hành ngồi trên ghế ngẩng đầu nhìn, ngũ quan kiên nghị, ánh mắt thâm trầm không thể nhìn thấu. Hiện giờ Ngô Hành đã không còn là đàn anh tuấn tú trước kia. Anh trở nên trầm ổn, càng khiến người ta không thể nhìn thấu.

Triệu Uyển Nhi đóng cửa lại, lắp bắp: “Vừa rồi người bên phòng điêu khắc khó xử Thi Nhân, muốn dùng phòng điêu khắc để ép Tiêu Khôn Hoằng lộ diện.”

“Ừ, tôi đã biết.” Nói xong, Ngô Hành cúi đầu tiếp tục làm việc, cảm xúc không hề dao động.

Sắc mặt Triệu Uyển Nhi bỗng tái nhợt: “Ngô Hành, anh chán ghét em đến thế sao?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!