Người phụ trách vụ án trực tiếp đến nhận tác phẩm và muốn xác minh lời nói của Thi Nhân.
Mạc Đông Lăng kinh ngạc nhìn cô: "Để lại tên của mình trong tác phẩm,việc này thật không dễ thực hiện."
Cô ấy bây giờ thực sự đã có thể làm được điều đó rồi sao?
Chuyện này thật quá bất ngờ rồi.
"Tôi biết, nhưng những người thợ điêu khắc của họ Mạc thích làm việc này, một là để đảm bảo rằng tác phẩm của họ sẽ không bị xảy ra tình huống giống tôi, hai là để chứng tỏ năng lực của bản thân."
Lưu lại tên vào tác phẩm là phương pháp phổ biến được những người thuộc nhà họ Mạc sử dụng.
Rât nhiều người bên ngoài muốn học điều này, nhưng không phải ai cũng có thể làm được.
Đôi khi nếu làm không khéo nó sẽ phản tác dụng và làm cho tác phẩm bị lỗi.
Theo thời gian, những tác phẩm có tên lưu lại bên trong đã trở thành biểu tượng của riêng nhà họ Mạc.
Mạc Đông Lăng nhẹ giọng nói: "Cô quả nhiên rất có thiên phú."
"Cảm ơn vì đã khen, nhưng có điều hành vi của cô Mạc, khá là không biết xấu hổ."
Thi Nhân không quên giẫm lên Mạc Mỹ Đình dăm ba câu.
Vẻ mặt Mạc Đông Lăng vẫn như cũ, nhưng trong lòng lại có chút buồn cười, tính cách này của cô thật giống như đúc người nhà họ Mạc.
Sau khi xác minh, người phụ trách điều tra đã chụp ảnh và công bố: "Sự thật đã được kiểm chứng, những gì cô Thi Nhân nói là sự thật, tác phẩm của cô Thi Nhân và cô Mạc quả thật đã bị người hoán đổi qua lại."
Mạc Đông Lăng nói: " Mạc Mỹ Đình không biết gì về việc trao đổi tác phẩm. việc hoán đổi tác phẩm là do em trai thứ hai của tôi tự ý làm. Chuyện này không hề liên quan gì đến Mạc Mỹ Đình."
"Bất kể là ai đã làm, dù sao trong chuyện này các anh cũng phải cho tôi một lời giải thích rõ ràng."
"Bà chủ Tiêu, cô hãy yên tâm, tôi sẽ thông báo rõ sự thật của vấn đề này với truyền thông, đồng thời yêu cầu Mạc Mỹ Đình xin lỗi cô trước công chúng."
Thi Nhân gật đầu: "Vậy thì tôi sẽ đợi lời xin lỗi của anh Mạc."
Cô không muốn ở lại đây thêm nữa, lập tức xoay người rời đi, nhưng Mạc Đông Lăng cũng đi theo bên cạnh cô: "Bà chủ Tiêu, tôi cũng sẽ cẩn thận xem xét việc hợp tác giữa hai tập đoàn Tiêu-Mạc, cho nên cô có thể giúp tôi một chút nhanh chóng tìm ra Mạc Mỹ Đình được không?"
"Tôi đã nói tôi không biết Mạc Mỹ Đình ở đâu, anh Mạc nếu anh muốn tìm người, nên đến đồn cảnh sát đi. Về phần hợp tác, hiện tại tập đoàn chúng tôi không phải không có đối tác nhà họ Mạc thì không được."
Thi Nhân như con nhím khắp người xù gai, cô không muốn nói bất kỳ điều gì với Mạc Đông Lăng.
Mạc Đông Lăng nhìn theo Thi Nhân rời đi, anh xoa xoa thái dương đau nhức, nhìn bóng cô với ánh mắt bất lực, cô ấy vẫn là không chịu nói.
Điện thoại di động reo lên.
Anh nghe máy: "Em hai, tìm được người chưa?"
"Vẫn chưa tìm được, bên phía em ấy anh có thăm dò được tin tức gì không?"
"Không, em ấy rất ác cảm với anh. Có thể không phải em ấy làm việc này, mà là Tiêu Khôn Hoằng đã làm điều đó."
Mạc Tử Hàn nói, "Phía Tiêu Khôn Hoằng em tìm hiểu rồi, anh ấy thực sự đã tỉnh lại, nhưng kỳ lạ là anh ấy vẫn chỉ ở phía sau, và anh ấy thậm chí còn không xuất hiện ở tập đoàn. Tất cả mọi việc đều do giám đốc được ủy quyền thay mặt anh ấy xử lý."
“Vì vậy người đàn ông này nhất định có vấn đề.”
Mạc Đông Lăng cảm thấy hiện tại càng ngày càng phức tạp.
Là ai đã bắt cóc Mạc Mỹ Đình mang đi?
Tạm thời anh vẫn không thể điều tra ra được, nhưng vở kịch cần tiếp tục diễn ra, đến anh ấy còn có thể nghi ngờ Thi Nhân, vì vậy những người đứng phía sau khẳng định cũng sẽ có hoài nghi giống anh.
Bất kể xảy ra chuyện gì cũng phải bảo đảm an toàn cho em ấy.
Ngay cả khi phải hy sinh Mạc Mỹ Đình, Thi Nhân cũng không thể gặp rắc rối.
Ngay sau đó, vụ việc Mạc Mỹ Đình ăn cắp tác phẩm của cô Tiêu đã thông báo kết quả điều tra-Mạc Tử Hàn là người đã hoán đổi tác phẩm của hai người.
Mạc Đông Lăng công khai xin lỗi trước công chúng, hơn nữa dừng các nhiệm vụ liên quan của Mạc Tử Hàn, từ nay trở đi anh ta không được phụ trách những vấn đề liên quan đến điêu khắc nữa.
Đồng thời, Mạc Mỹ Đình cũng rút khỏi cuộc thi quốc tế Bạch Hoa, trả lại thứ hạng ban đầu cho Thi Nhân, xin lỗi Thi Nhân trước công chúng.
Sự thật về việc hoán đổi tác phẩm dự thi này hoàn toàn được phơi bày minh bạch.
Nhà họ Mạc sau trận ồn ào này, mất hết cả danh tiếng, tập đoàn Quang Viễn thắng lớn.
Giá cổ phiếu của tập đoàn vốn dĩ trì trệ đã dần khôi phục trở lại.
Không nhìn thấy nhà họ Mạc phải công khai xin lỗi sao? Điều này chứng tỏ thực lực hiện tại của tập đoàn Quang Viễn là vô cùng phi thường.
Lại thêm Tiêu Khôn Hoằng hiện giờ đã hồi phục trở lại, vì vậy tập đoàn Quang Viễn sẽ không có bất kỳ vấn đề gì nữa, chỉ càng ngày càng phát triển.
Một cuộc khủng hoảng lớn đã lặng lẽ được dỡ bỏ.
Cố Văn Trình khi nhìn thấy cảnh này đã tức giận đến mức đập phá mọi thứ trong nhà.
Hắn không dễ dàng gì tạo ra cục diện như hôm nay, thế nào mà lại biến mất rồi?
Vốn dĩ hắn ta muốn mượn việc ăn cắp tác phẩm để kích động mối quan hệ giữa nhà họ Mạc và Thi Nhân, tốt nhất là khiến Thi Nhân không hợp tác với nhà họ Mạc nữa.
Hắn không thể nào nghĩ được nửa đường lại xuất hiện một kẻ phá vỡ mọi thứ.
Mạc Mỹ Đình đột nhiên mất tích, tìm khắp nơi mà vẫn không thấy cô ta ở đâu.
Sau đó, nhà họ Mạc đã thỏa hiệp, thậm chí xin lỗi trước công chúng, để cho Mạc Tử Hàn gánh hết mọi tội lỗi.
Dù có Mạc Tử Hàn đứng ra gánh tội, nhưng danh tiếng của Mạc Mỹ Đình vẫn bị ảnh hưởng rất lớn, kẻ mù cũng biết rằng lần này là Mạc Tử Hàn chịu tội thay cho Mạc Mỹ Đình.
Bây giờ Tiêu Khôn Hoằng cũng đã tỉnh lại, tập đoàn Quang Viễn vốn đã không dễ đối phó, giờ lại càng khó thao túng hơn.
Chết tiệt!
Ván cờ mà hắn ta tốn bao công sức thiết lập đã bị phá hỏng như thế.
Tên khốn nào đã bắt cóc Mạc Mỹ Đình, khiến cho kế hoạch của hắn thất bại?
"Sếp, ông chủ nói muốn anh để ý tới Tiêu Khôn Hoằng, anh ta nhất định có vấn đề."
"Một người đàn ông vừa mới bò ra khỏi bờ vực của cái chết, cư nhiên có thể giở trò quỷ sau lưng hắn? Anh ta là cảm thấy chán không muốn sống nữa sao?"
Cố Văn Trình trở nên cực kỳ cáu kỉnh: "Người phụ nữ Tiêu Đào Hy kia có thể liên lạc được không?"
"Tôi không liên lạc được, cô ấy không hề rời khỏi bệnh viện, người của chúng tôi không có cách nào đến gần cô ta."
Chết tiệt.
Đáng ra có thể lợi dụng Tiêu Đào Hy, nhưng người phụ nữ kia lại dám trốn hắn, cô ta thật không biết sống chết.
Nếu Tiêu Khôn Hoằng thực sự bắt cóc Mạc Mỹ Đình, liệu có phải là danh tính của Mạc Mỹ Đình bị phơi bày?
Ồ, nếu đúng như vậy, thì hắn ta sẽ bắt cóc Thi Nhân!
Ai sợ ai?
Bệnh viện.
Khi Thi Nhân từ tập đoàn chạy sang đây, không ít người đang bao vây bên ngoài phòng bệnh.
“Chị dâu, chị đến rồi!”
Diệp Tranh nhìn thấy Thi Nhân giống như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, tình hình hiện tại, có lẽ chỉ có cô ấy mới có thể ngăn cản Tiêu Khôn Hoằng.
"Có chuyện gì với anh ấy?"
"Anh ấy ồn ào kiên quyết đòi ra viện, cũng không chịu hợp tác uống thuốc, bác sĩ, y tá đều bị anh ấy mắng té tát. Chắc đó là di chứng sau phẫu thuật khiến tính khí của anh ba càng ngày càng xấu, anh ấy trước đây không có cáu gắt như vậy."
Tất cả mọi người đều không thể khuyên can Tiêu Khôn Hoằng được, vì vậy họ chỉ có thể cầu cứu Thi Nhân.
Thi Nhân mở cửa phòng bước vào, liền nhìn thấy người đàn ông mặc áo bệnh nhân ngồi trước cửa sổ, khuôn mặt thẳng tắp như một đứa trẻ không được ăn kẹo.
Dáng vẻ anh ấy im lặng không nói gần giống với Tiêu Khôn Hoằng trước đây.
Có những lúc, thông thường cô sẽ nhận sai.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Thi Nhân bước tới, mặc dù cô cảm thấy Tiêu Khôn Hoằng bây giờ có vẻ xa lạ và khó đối phó, tùy thời đều có thể náo loạn lên, nhưng cô vẫn rất nhẫn nại.
Anh ấy không phải cố ý mất trí nhớ.
Ai bảo anh ấy hiện giờ còn là bệnh nhân?
"Cô này, cô đến rất đúng lúc."
Tiêu Khôn Hoằng nhướng mi: "Tôi muốn cùng cô thương lượng."
Chà, được a, giọng điệu vẫn phách lối như vậy.
"Anh muốn thương lượng về điều gì?"
"Ví dụ như, hiện tại thân thể của tôi đã dần hồi phục, vì vậy cô nên giao lại quyền điều hành của tập đoàn cho tôi."
Hóa ra là vì điều này.
Thi Nhân nghiêm túc nhìn anh, lông mày cực kỳ lạnh lùng và kiêu ngạo, giọng điệu hoàn toàn khác với Tiêu Khôn Hoằng thường ngày.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!